《》
❂❂❂
Nhan Khả mắt đỏ lên, môi nhè nhẹ run, trước mặt người ngoài, anh đã không kìm nổi lòng mình.
Vừa nghe thấy người đàn ông kia thẳng thừng nói "không phải mong chờ điều gì", Từ Diễn bất giác chột dạ. Từ Diễn còn đang xấu hổ tim đập loạn nhịp, Nhan Khả đã cúi người giữ khoảng cách với cậu, không định cùng cậu dây dưa thêm.
Từ Diễn lúc này mới nhớ ra chính bản thân hình như cũng là một trong những kẻ xấu xa trêu chọc con người cùng khổ này, có lẽ cậu đã được xếp vào dạng "không đáng chờ mong", nhất thời ngượng ngùng, cảm giác hờn dỗi trào dâng.
Cậu rất muốn chứng minh cho Nhan Khả thấy mình không phải là người xấu, muốn Nhan Khả dùng ánh mắt cảm kích hoặc ngưỡng mộ nhìn mình. Hay chí ít cũng không coi cậu như những người khác.
Trong phòng thu âm, Từ Diễn vẫn còn mải mê nghĩ đến chuyện này. Đang muốn thu bài hát của Nhan Khả. Tâm trạng đại khái bức bối nên hát mấy lần vẫn có cảm giác không đúng, hơi thở gấp gáp, có phần cứng nhắc. Phân đoạn thu âm, hoà âm sau đó vẫn không đạt tiêu chuẩn như ý muốn. Chỉnh đi chỉnh lại, bỗng nhiên nhận ra tuy bài này dành cho một người nhưng nói không chừng hát hai người lại hợp hơn. Vừa nghĩ ngợi vừa nghỉ ngơi uống nước, đã thấy khá hơn nên Từ Diễn quay đầu nói với người chế tác: "Gọi Nhan Khả vào, tôi muốn hát với anh ta."
Người chế tác há hốc mồm: "Này này, tuy dùng ai cũng không ảnh hưởng mấy đến lượng tiêu thụ, nhưng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-dai-do-ranh-gioi-cho-mong/47498/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.