Trên không trung một cỗ kiệu xa hoa được trạm khắc tinh tế hình thất thải linh lung bảo kiếm, kéo xe là song dực kim bằng có tốc độ chỉ dưới phượng hoàng càng tô điểm thêm sự cao quý của người ngồi trong xe.
Tần Nguyệt Anh dẫn đầu đám người thánh cung bước đến, nàng khí chất lạnh lùng tựa như băng sương cự người ngàn dặm hoàn toàn khác biệt với lúc gặp Thiên Tinh Nhã, nếu hỏi Thiên Tinh Nhã nghĩ sao về Tần Nguyệt Anh thì khẳng định nàng không chút do dự trả lời. Đê tiện _ bỉ ổi _ nham hiểm.
Mặc cho Tần Nguyệt Anh toả ra hàn khí cấm người lạ lại gần thì vẫn có vài người không sợ chết mà vác cái bản mặt dày bóng loáng tiến đến cười lấy lòng nịnh nọt. "Tần phong chủ lần này tới ắt hẳn cũng vì có hứng thú với bảo vật đi, phong chủ yên tâm, có Bạch Vân Phong chúng ta làm quân tiên phong ắt đem toàn bộ bảo vật trong cốc thu lại hai tay dâng lên Tần phong chủ không thiếu một món".
Hắn ngoài mặt nịnh nọt tỏ vẻ trung tâm bộ dáng nhưng trong thâm tâm lúc này lại đang có ý tưởng khác.
"Ha, không cần. Ngươi cũng quên ý nghĩ đó đi, muốn dùng thánh cung chúng ta làm chỗ dựa cho ngươi dễ dàng cướp đoạt bảo vật của những thế lực khác đúng không, lại tiện tay giao cho chúng ta vài món coi như giao đãi. Hừ, đúng là tự cho mình thông minh". Nói rồi Tần Nguyệt Anh vung tay đánh ra một quyền hất văng tên cầm đầu Bạch Vân Tà Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-thinh-lam-theo-nhiem-vu/3574466/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.