Bà Diệp nấu đồ ăn rất chi là ngon, được cái hắn cũng không kén ăn gì.
Sau khi ăn xong hắn cũng đi ra nhà khách, cùng với bà Diệp ngồi xem tivi. Bà Diệp cũng chỉ đẩy trái cây lại gần chỗ hắn ngồi hơn, sau đó cũng tiếp tục xem nội dung trên tivi, sự săn sóc của bà cũng làm cho sự khẩn trương của hắn cũng dần biến mất, dần dần cũng thả lỏng mà tận hưởng thời gian yên bình này.
Nói chuyện cái gì, này là việc của hắn sau này, hiện tại hắn thì chỉ cần xem phim với ăn trái cây mà thôi. Thanh Hoà híp mắt vừa ăn trái cây vừa nghĩ như thế.
Buổi chiều nhẹ nhàng mà trôi qua, trong lúc đó bà Diệp có đi vào nhà bếp để nấu bữa tối, mọi người trong nhà đều lục tục từng người trở về đến nhà, sau khi cả nhà cùng dùng bữa tối xong, mọi người đều quây quần trong phòng khách.
"Tiểu Hoà, mấy bữa nay con có thể nghỉ ở nhà không cần đi học ba đã nói với nhà trường của con rồi, ở nhà hoặc đi chơi cho khuây khỏa tinh thần đi." Sau khi đi xuống nhà ông Diệp ngay lập tức nói với Thanh Hoà về việc này, ông nói tiếp: "Còn sự việc con bị hãm hại vu oan con không cần suy nghĩ về nó nữa, ba mẹ và anh chị con đều sẽ sử lý bọn họ."
Thật sự!? Không cần đi học ư!? trong lòng Thanh Hoà ngay lập tức nở hoa, hắn kiềm lại việc bản thân có khả năng vui đến bật cười tại chổ, rồi trả lời ngay: "Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-than-than-day-ngay-di/2982381/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.