Nghĩ đến sau này phải đi học thêm vài năm nữa, thì Thanh Hoà hai mắt tối sầm cảm thấy hít thở không thông. Cảm giác thế nào cũng không thể chạy trốn khỏi việc phải đi học.
"Vẫn là hiện tại đi ăn vặt để an ủi bản thân đi, còn việc đi học là của hắn Thanh Hoà tương lai, hoàn toàn không liên quan hắn của hiện tại đâu." Sau khi tự lừa mình dối người, thì Thanh Hoà cùng hệ thống đi xuống nhà đi ra ngoài dạo chơi.
Khi đi xuống nhà, Thanh Hoà bất ngờ vì Diệp Tịch vẫn còn ở đó.
Diệp Tịch: "Tiểu Hoà, em tính đi dạo chơi mua đồ à?"
"Đúng vậy...ca ca?" Thanh Hoà chần chờ mà kêu ca ca, dù sao lúc trước hắn cũng là con một nên cũng không rõ những nhà có anh em thì nên làm sao a. Nên trước tiên hắn theo trong ký ức của Diệp Thanh Hoà mà gọi theo.
Quả nhiên, sau khi nghe Thanh Hoà kêu ca ca thì hai mắt của Diệp Tịch cũng lấp lánh sáng lên đâu.
Hắn liếc nhìn qua hệ thống đang nằm trên vai, cũng không biết tại sao hệ thống rất thích nằm trên vai của hắn.
Cả hai đều quá dễ dỗ đi, mà có loại cảm giác tương tự đâu. Lẽ nào những nhà có anh em cũng đều như thế. Thanh Hoà yên lặng thầm nghĩ.
Không, hoàn hoàn toàn toàn không có như Thanh Hoà nghĩ thế đâu, chỉ là anh em nhà này đều là cái đệ khống nên làm ra hiểu lầm như thế đâu.
"Thế tiểu Hoà có ổn không khi ca ca đi chung với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-than-than-day-ngay-di/2982362/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.