Chương trước
Chương sau
[Chai xịt khử mùi

Miêu tả: Chai xịt khử mùi có thể xoá bỏ hết tất cả mùi hương, cho dù là những mùi bám lâu nhất đâu thân thân.]

Nói thật chứ, dù hắn đã chuẩn bị tâm lý nín thở nhanh chóng đi vào rồi ngay lập tức rời khỏi, nhưng cỗ mùi thối này vẫn quanh quẩn muốn tắt thở. Thì có thể nghĩ tên huyết tộc kia có cái mũi nhanh nhạy như thế, sẽ có thể thảm thế nào.

Mặc dù sau khi xài xong thì mùi hương cũng không còn nữa, nhưng là tâm lý thượng vẫn còn cảm giác mùi hương quanh quẩn.

Hảo đáng sợ a ngươi cá trích thối!!

Thanh Hoà nhanh chóng chạy vội, dù gì thì những thứ đó cũng chỉ làm cho tên huyết tộc kia hoảng hốt một chút thôi. Tên huyết tộc kia vẫn sẽ nhanh chóng mà đuổi đến. Hắn cần phải mau chóng rời đi nơi này.

Đứa trẻ kia vào lúc nãy khi bị một loạt hành động của Thanh Hoà, hiện tại mới phản ứng lại đây. Dù gì khi nãy Thanh Hoà nhanh chóng hoàn thành một loạt sự việc rồi chạy vội cũng chỉ tầm mười giây, đây là toàn lực bộc phát của Thanh Hoà.

Ngay lập tức đứa trẻ này giãy dụa lên. Tay chân đấm đá vào người Thanh Hoà la lên:

"Ngươi buông ta ra, buông ra, buông ra."

Thanh Hoà hoảng hốt ngay lập tức lấy tay bịt miệng đứa trẻ lại, thì thầm nói: "Im lặng, ca ca đang cứu em đấy, thúc thúc kia là người bọn buôn người, sẽ bắt những đứa trẻ bị lạc đường như em bán đi."

Bởi vì khi nãy một hồi vận động làm khó thở cùng vướng bận, nên Thanh Hoà cũng đã bỏ ra khẩu trang cùng kính râm.

Đứa trẻ nghe thế nhìn lên gương mặt đầy ôn hoà của Thanh Hoà, ánh trăng chiếu sáng vào gương mặt của Thanh Hoà nhu hoà hắn hình dáng, làm sáng rõ đôi mắt xanh lục của hắn. Cùng với khi bị Thanh Hoà ôm dán lên lồng ngực ấm áp, nghe bùm bùm tiếng tim đập.

Mạnh mẽ hữu lực, ấm áp đến làm người an tâm.

Thanh Hoà thấy đứa trẻ cũng không còn giãy dụa nữa thì tập trung chạy vội lên. Chạy theo hướng tuyến đường đã định tốt mà chạy nhanh lên.

Tại ngã ba hắn lựa chọn bên phía bên trái, vừa chạy vội Thanh Hoà vừa từ không gian hệ thống lấy ra 'Nữ Thần Xúc Xắc' viên xúc xắc trong suốt kẹp ở giữa ngón tay hắn, khắc hoạ “Cát” cùng “Hung” màu xanh lục đậm chữ viết phảng phất ở tản ra nhè nhẹ ánh sáng.

[Nữ Thần Xúc Xắc

Loại hình vật phẩm: Thẻ vật phẩm.

Miêu tả vật phẩm: Một viên xúc xắc thần kỳ, mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần.

Tổng cộng có hai mươi mặt, trong đó mười chín mặt là cát, một mặt là hung, nó có thể cho người sử dụng mang đến vận may kỳ diệu, cũng hoặc là mang đến vận rủi.

Nhưng đáng lưu ý chính là, một khi ném trúng mặt hung, thì phía trước đoạt được đến may mắn vốn dĩ nên trả giá đại giới khi nhận được may mắn, sẽ bị cùng nhau mà đòi lại.

Ghi chú: Định luật cố thủ của vận khí, nữ thần may mắn cảm thấy đồng ý với nó.

-Liệu rằng Nữ Thần Xúc Xắc có mỉm cười với ngươi?]

Thanh Hoà tùy tay đem trong tay xúc xắc vứt đi ra ngoài.

Xúc xắc rơi xuống trên mặt đất khi phát ra âm thanh lộc cộc lộc cộc, nhưng thanh âm này chỉ có thanh niên tóc đen cùng với một hệ thống slime nghe được rành mạch.

Viên xúc xắc trong suốt nhanh như chớp lăn lộn vài vòng, cuối cùng lẳng lặng dừng lại ở trên mặt đất.

—— Cát.

Ở hắn xoay người nháy mắt, Viên xúc xắc trong suốt kia lặng yên hóa thành điểm điểm ánh sáng nhỏ như đom đóm tan rã ra, cuối cùng biến mất tại chỗ, thật giống như nó từ đầu tới đuôi đều không có ở nơi đó xuất hiện quá giống nhau.

Vậy khả năng cao tên huyết tộc kia sẽ bị bẫy rập trước đó của hắn làm dẫn đường đi qua hướng bên phải kia. Mong như thế đi. Vừa chạy vội Thanh Hoà vừa nghĩ.

Vào buổi chiều khi đến đây hắn cũng đã tạo vài cái bẫy rập nhỏ, bởi vì hầu như cũng không có thứ có thể tạo thương tổn quá nặng. Nếu có thì nó lại có mức sát thương với xung quanh quá lớn, hắn cũng không đánh cược được việc khu bỏ hoang này có sập hay không.

Nên những bẫy rập nhỏ này cũng chỉ có tác dụng cầm chân tên huyết tộc kia, để tạo thêm thời gian mà chạy trốn. Với lại khi nãy nữ thần xúc xắc cũng mỉm cười với hắn đâu.

Mặc dù cũng đã bảo đảm phần nào, nhưng vẫn là nhanh chóng chạy khỏi nơi đây thôi.

...

Bên kia, tên huyết tộc hoãn lại sau khi cái mũi bị bạo kích bởi mùi thối của cá trích, hắn sử dụng năng lực tiếp nối lại cánh tay, năng lực đặc thù của hắn chỉ làm cho tốc độ hồi phục nhanh hơn cùng với ít tiêu hao máu thôi.

Bởi vì huyết tộc rất phụ thuộc vào máu, nếu bị rút hết máu trong cơ thể, sau đó phơi nắng thì họ vẫn có thể bị mạt sát.

Hắn ngay lập tức phẫn nộ truy đuổi theo phương hướng Thanh Hoà chạy mà hắn nghe được.

Khi nãy nghe thấy mùi thối đó hắn muốn đương trường bất tỉnh ngay tại chỗ.

Hắn nhanh chóng chạy vội đuổi theo con mồi chạy thoát, hắn đuổi được một đoạn ngắn thì mùi cũng biến mất. Mặc dù cái mũi vẫn còn thoang thoảng cỗ mùi thối kia không tan ra, nhưng hắn vẫn còn nghe được mùi mà đuổi theo, tiếp tục chạy thẳng đến một ngã ba mà Thanh Hoà từng dừng lại tung xúc xắc kia.

Tên huyết tộc này đuổi theo đến đây nhìn cả hai ngã rẽ, hắn nghe theo trực giác dự định đi qua ngã rẽ bên trái.

Phanh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.