"Ách..." Thanh Hoà nghe thấy bà Diệp hỏi thì sửng sốt, chần chờ nhìn bà, trả lời: "Phao cứu sinh, dây thừng, thuốc say tàu này kia, thuyền cứu sinh, băng vải, thức ăn dạng nén..."
Nói càng về sau thanh âm của Thanh Hoà càng nhỏ dần sau đó yên lặng, hắn lén lút liếc mắt nhìn sắc mặt của bà Diệp, tại trong lòng gào khóc với hệ thống.
[Thanh Hoà: Sắc mặt của mẹ thật đáng sợ a a a. A thống cứu cứu ta.]
Từ khi xuyên đến nay, đây là lần đầu tiên Thanh Hoà thấy gương mặt bà thế này. Cảm giác giận sắt không thành thép cùng một chút bất lực.
Chắc là ảo giác của hắn đi ha ha ha...
Sắc mặt hệ thống không khác gì ký chủ của nó, đều là một biểu tình hiện tại chỉ cần bà Diệp la một câu sẽ ngay lập tức tại chỗ khóc thành cái khóc bao.
[Hệ thống: Ô ô ô ký chủ thân thân, hệ thống cũng thật sợ a a a ô ô, mụ mụ thật đáng sợ ô ô ô.]
Một người một hệ thống run run rẩy rẩy, rúc lại cùng nhau, mà chờ đợi thẩm phán từ nữ chủ nhân của gia đình.
Bà Diệp nhìn Thanh Hoà nói nói sau đó nhắm lại miệng rồi, lén lén lút lút liếc mắt nhìn bà. Trong lòng thở dài ngao ngán.
Khi nãy nghe Tiểu Hoà nói rằng sẽ đi thương trường mua đồ vật để chuẩn bị cho chuyến đi thực tập tại biển.
Bà cũng vui mừng vì trong thời gian gần đây Tiểu Hoà đi học lại cũng dần có sức sống.
Nhưng là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-than-than-day-ngay-di/2982324/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.