Bọn họ cũng sợ a, dù sao thì lúc bị khống chế không có ý thức, nhưng là trải qua cảm giác đi qua quỷ môn quan một vòng cũng còn tàn lưu lại. Lúc hai người họ tỉnh lại do có người ở chung nên cũng đỡ hoảng loạn hơn so với một người.
Chính là quay sang gặp được thêm người quen đáng tin cậy cũng ở đây, hai người họ hận hiện tại bản thân không sinh ra trên người kia, hay là cái vật trang sức treo đi theo cũng được.
Hệ thống thấy hành động của hai người họ lại tiếp tục lão mụ tử mà la lớn.
[Hệ thống: Bỏ tay ra a hai ngươi! Ký chủ thân thân, ngài nên xé bọn họ xuống khỏi người ngài a!]
Thanh Hoà: "..." Hảo mệt mỏi.
Trong lòng thở dài, Thanh Hoà xé hai người kia khỏi người hắn, nói: "Hai người các ngươi vừa tỉnh dậy à? Có còn nhớ chuyện gì xảy ra không?"
Dương Khả cùng Từ Mặc nghe Thanh Hoà hỏi nhìn nhau, rồi đồng thời lắc đầu nói: "Bọn ta cũng chỉ nhớ là tò mò vụ việc khi chiều có người nhảy xuống biển, vào buổi tối đi xem một lát sau gặp Hoà ca, rồi sau đó chính là mất ý thức, chỉ là..."
"Chỉ là?" Nghe Dương Khả chần chờ Thanh Hoà lặp lại nói.
"Chỉ là có cảm giác hít thở không thông, cảm giác như là giây tiếp theo bản thân sẽ chết đi vậy, rất thống khổ. Nhưng là khi tỉnh dậy cũng không có chút ký ức gì về sự việc xảy ra." Dương Khả nói tiếp cảm nhận của hắn.
Không có ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-than-than-day-ngay-di/2982305/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.