Tần Từ: Phong Bạch, tôi tin cậu.
Theo Tần Từ phản hồi, những người khác cũng bắt đầu phản hồi comment.
Phong Bạch chào anh: Phong Bạch, tôi tin cậu.
Bạch Bạch rất đẹp trai, muốn cong: Phong Bạch, tôi tin cậu.
Bạch Bạch nhà ta: Phong Bạch, tôi tin cậu.
Bạch Bạch là tiểu bảo bối của ta: Phong Bạch, tôi tin cậu.
Bạch Bạch quá soái: Phong Bạch, tôi tin cậu.
Toàn bộ bình luận đều là một câu ‘Phong Bạch, tôi tin cậu.’
Mặc kệ là fan hâm mộ của Tần Từ, hay là fan hâm mộ của Nhiễm Bạch, đều phát câu nói này.
Tình cảnh kia, cực kỳ hùng vĩ.
Lăng Mỹ nhìn thấy tầng tầng bình luận kia, sắc mặt âm trầm.
Dùng acc nhỏ gửi đi một bình luận không tốt.
Một giây sau màn hình máy tính hiện ra một khung thông báo:
Bạn đã bị phong hào.
Lăng Mỹ mở to hai mắt nhìn, không tin loại chuyện này. Dùng mấy acc nhỏ khác.
Đều là khung thông báo này.
Đến cuối cùng, màn hình máy tính đen lại.
Lăng Mỹ siết chặt nắm đấm: "Phong Bạch! Tao và mày không đội trời chung!"
——
Một ngày này.
Nhiễm Bạch vừa diễn xong, bỗng nhiên bụng đau nhức.
Thần sắc Nhiễm Bạch có chút cổ quái, sẽ không là… đến kỳ kinh nguyệt chứ.
"Ký chủ, cô tới kinh nguyệt."
Phong Lạc mười phần thành khẩn nói cho Nhiễm Bạch biết.
Nhiễm Bạch: "..."
Không tới sớm không tới trễ, hết lần này tới lần khác lại tới vào mấy ngày này.
Mấy ngày nay phần diễn rất nhiều, bao quát cả diễn cảng đánh võ, rơi xuống nước.
Nhiễm Bạch có chút nhíu mày, môi anh đào bởi vì đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438672/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.