Gió, nhẹ nhàng mơn trớn khuôn mặt Nhiễm Bạch.
Tần Từ cẩn thận từng li từng tí cởi âu phục choàng của mình choàng lên người Nhiễm Bạch, ánh mắt ôn nhu miêu tả lấy hình dáng của Nhiễm Bạch.
Đối mặt với người này, hắn không nghĩ tới buông tay, cũng không muốn buông tay.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng sờ một cái lên khuôn mặt Nhiễm Bạch.
Cảm giác, mềm mềm.
Tần Từ môi mỏng không khỏi giương lên, mặt mày trong trẻo lạnh lùng như vẽ nhiễm lên vài tia ý cười.
Bỗng nhiên, ánh mắt Tần Từ dừng lại, nhìn chăm chú Nhiễm Bạch đang điềm tĩnh ngủ.
Thân thể có chút nghiêng sang bên cạnh, trên gương mặt trắng nõn tinh xảo của cô, khẽ ấn xuống một cái hôn, vừa chạm vào liền lập tức cách ra.
Phong Lạc trong hệ thống không gian mở to hai mắt nhìn.
Cmn!
Ký chủ, cô mau tỉnh lại!
Có nam nhân muốn chiếm tiện nghi của cô!
Phong Lạc tức giận nghĩ!
Đáng tiếc, Nhiễm Bạch cũng không tỉnh lại, yên lặng ngủ nhe cũ, như quý công tử ngủ say, mặt mày dưới ánh nắng chiết xạ choáng nhiễm như bức tranh thủy mặc.
Phong Lạc bỗng nhiên xuất hiện tại một góc trong công viên, quyết tâm phải vì Nhiễm Bạch bảo vệ trong sạch.
Nhẹ nhàng nhảy đến trên ghế dài mà Tần Từ và Nhiễm Bạch đang ngồi, hung ác hướng Tần Từ kêu meo meo.
Mà trong mắt Tần Từ, chính là một con mèo nhỏ không có lực công kích đang mở to ánh mắt long lanh như nước, hướng hắn đòi đồ ăn.
Có chút nhíu nhíu mày lại:
"Ta không có đồ ăn."
Tiếng nói mát lạnh đạm mạc nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438662/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.