Nhiễm Bạch nhìn gương mặt trong gương. Có thể xưng là yêu nghiệt, ngũ quan xinh xắn, một đôi mắt hẹp dài thâm thúy rất đào hoa, chung quanh mang theo đỏ ửng, có vẻ hơi mị hoặc. Da thịt trắng mịn như sữa bò. Một đôi môi màu hồng nhạt cong lên một độ cong hình trăng non, môi trạch đỏ bừng. Mặc dù nhe vậy, nhưng lại không có một tia nữ khí, ngược lại lại có sự phong lưu ngả ngớn thuộc về nam sinh. Phong Bạch bây giờ mới hai mươi mốt tuổi, nhìn lại giống như là một học sinh cấp ba tầm mười bảy mười tám tuổi. Xem xét chính là cái loại dựa vào nhan sắc mà kiếm cơm. Nhưng Phong Bạch là thật tâm yêu quý cái sự nghiệp diễn viên này, cho nên phi thường cố gắng diễn kịch. Nhiễm Bạch hài lòng nhẹ gật đầu. Ừm, giám định hoàn tất, rất đẹp. Tướng mạo của Phong Bạch thuộc về loại tiểu thịt tươi, đặc biệt chiêu nữ sinh thích, cho nên, vô số fan hâm mộ lúc biết Phong Bạch là một cái cô gái, mới có thể không chịu nổi như vậy. "Ký chủ, nhiệm vụ chính tuyến lần này chính là kéo thù hận của kẻ xâm nhập Đào Nhã, bảo hộ nữ chính Hạ Thời Hân chu toàn, không phải luân lạc tới trình độ kia." Nhiễm Bạch lười biếng dựa vào ở trên ghế sa lon, tay cầm một ly trà sữa, hàm răng khẽ cắn ống hút. Hững hờ lên tiếng: "A." "Cái kia, ký chủ, kỳ thật có hai nhiệm vụ chi nhánh, điểm tích lũy rất phong phú." Nhiễm Bạch tùy ý liếc Phong Lạc một chút, khóe môi tách ra một nụ cười ngọt ngào: "Nhận." Phong Lạc tựa hồ là không nghĩ tới Nhiễm Bạch dễ dàng đồng ý như vậy, có chút không thể tin: "A?" Nhiễm Bạch trừng mắt nhìn: "Không muốn?" Phong Lạc nhanh mắt nhanh miệng nói, sợ một giây sau Nhiễm Bạch liền đổi ý. "Không, đương nhiên muốn." "Đinh, mở ra nhiệm vụ chi nhánh 1: trở thành vua màn ảnh." "Đinh, mở ra nhiệm vụ chi nhánh 2: Công lược Đào Nhã, để Đào Nhã yêu mà không được." "Đây là oán khí mãnh liệt của nguyên chủ, chúng ta giúp cô ấy hoàn thành hai nhiệm vụ này, không chỉ có thể thu hoạch được điểm tích lũy, còn có thể thu hoạch được linh hồn chúc phúc." Phong Lạc nói nghiêm túc. Nhiễm Bạch một tay sờ sờ cái cằm tinh xảo, "A" một tiếng. Hiện tại kịch bản đã tiến hành tới lúc kẻ xâm nhập đi vào thế giới này, công lược nam chính. Nữ chính mạnh mẽ vang dội giải trừ hợp đồng với người đại diện, bị một đạo diễn lớn coi trọng, chuẩn bị diễn bộ phim khiến cho cô một lần thành danh. Nguyên kịch bản, cái bộ phim truyền hình này, Phong Bạch vào vai nam số một, sau đó khiến cho Phong Bạch yêu nữ chính. Nhưng sau khi kẻ xâm nhập đến, trực tiếp đoạt đi vai nữ số một trong bộ phim này, công lược Phong Bạch. Cho nên, bộ phim này, rất náo nhiệt, không phải sao? "Có gia tăng dung nhan không?" Nhiễm Bạch nhìn bàn tay như ngọc của mình chằm chằm, tùy ý mà hỏi. Phong Lạc sửng sốt một chút, nhìn hệ thống thương thành một lần: "Có, mỹ mạo quang hoàn, cần ba trăm điểm tích lũy." Nhiễm Bạch hút một hơi trà sữa, mơ hồ không rõ nói: "Mua." Không phải muốn làm vua màn ảnh sao? Vậy liền đẹp hơn một điểm đi. Phong Lạc bị động tác manh ơi là manh của Nhiễm Bạch làm cho mắt mèo chớp chớp. Mặc dù thực chất bên trong ký chủ thật lạnh thật hắc ám. Nhưng bên ngoài... vẫn là rất manh aaa! Khiến cho dù nó biết diện mục chân thật của ký chủ cũng không khống chế nổi mà bị hấp dẫn. "Đinh, mua mỹ mạo quang hoàn, khấu trừ ba trăm điểm tích lũy." Có mỹ mạo quang hoàn, còn cần lo lắng mình xấu xí mà không dám gặp người sao? Không, không cần lo lắng. Mỹ mạo quang hoàn, tự động giúp ngươi biến thành một nam thần hoặc nữ thần chân chính. "Có sử dụng không?" Lông mi che lại con ngươi rõ ràng bên trong cặp mắt đen như mực của Nhiễm Bạch, môi son hé mở: "Sử dụng." Mỹ mạo quang hoàn đạo cụ vừa lên, Dung nhan nháy mắt thay đổi mấy phần. Nhiều hơn mấy công ngả ngớn cùng anh tuấn, ngũ quan cũng càng thêm tinh xảo. Nhưng là nếu không nhìn kỹ vẫn là đoán không ra. Hệ thống xuất phẩm, nhất định hoàn hảo. Chuông điện thoại chợt tới, Nhiễm Bạch liếc nhìn điện thoại đặt ở trên bàn trà, chậm rãi cầm lên nghe: "Hello, bảo bối, gần đây nhận một chế tác lớn cho em đây, là đạo diễn trứ danh Lưu Đạo diễn tự mình biên soạn, nhân vật nam chính đấy, cố gắng nắm chắc nhé. Hôm nay mười giờ giờ đến Hồng Lâm thử sức." Đây chính là người đại diện của Phong Bạch, Lạc Ninh. Nhưng người lại không bằng kỳ danh. Tính cách mười phần nhảy thoát! Nhiệt tình! Hiện tại là một đại mỹ nữ hai mươi bảy tuổi, năng lực xử sự mạnh, là người đại diện kim bài của công ty. Từ khi Phong Bạch xuất đạo chính là Lạc Ninh tại mang theo. "Ừm, biết." Nhiễm Bạch hững hờ nói, giọng nói từ tính rất êm tai. Xa cuối chân trời Lạc Ninh một tay che trái tim, giọng điệu nóng vội: "Tiểu Bạch Bạch, giọng của cậu quá chọc người, không được, chị chịu không nổi." Nhiễm Bạch trừng mắt nhìn, cánh môi màu hồng nhạt khẽ mở: "A, vậy liền treo, bái bai." Lạc Ninh: "..." Cứ như vậy treo rồi? Tốt thôi, vẫn luôn là cái tính cách này, cô biểu thị mình đã thành thói quen. Nhiễm Bạch nhìn điện thoại. Ừm, đã chín giờ rồi. Nhiễm Bạch mặc áo sơ mi trắng quần jean, hai tay thon dài cắm vào túi quần, mặt mày tinh xảo dưới ánh nắng chiết xạ choáng nhiễm như vẽ, cả người giống như là thiếu niên đi ra từ truyện tranh, tràn đầy khí tức nam thần thanh xuân. Ống tay áo hơi cuộn, lộ ra một đoạn cổ tay trắng nõn, đường cong ưu mỹ hoa lệ. Mang khẩu trang, che khuất khuôn mặt tinh xảo tuyệt luân, chỉ lộ ra cặp mắt sáng long lanh như hắc thủy tinh vô cùng chói mắt. Soái khí, yêu nghiệt, hoàn mỹ. Phong Lạc lặng lẽ nuốt nước miếng một cái. Hoá ra ký chủ nhà nó mặc nam trang lại đẹp trai như vậy! Nó đều muốn bị cong. Ngồi trong xe chuyên dụng, hai chân thon dài chồng giao, giày cavans màu trắng không nhiễm một hạt bụi. Đôi mắt đào hoa có chút cụp xuống, giống như đang nhắm mắt dưỡng thần. "Minh, ta nhớ ngươi." Bên trong tinh thần thức hải, thanh tuyến lười biếng của Nhiễm Bạch hoa lệ nói. Không có Minh, luôn có chút không thú vị ~ "bạch, cái hệ thống kia..." Một đạo tiếng nói mát lạnh trong veo vang lên, trong thanh tuyến không có một tia rõ ràng, như là băng tuyết không có một tia nhiệt độ. Nàng có thể cảm nhận được, cái hệ thống kia... không đơn giản. Nhiễm Bạch thần sắc nhàn nhạt, lông mi như cánh hồ điệp có chút rung động, "Rất quen thuộc." Cho cô cảm giác rất quen thuộc. Trò chơi, càng ngày càng thú vị rồi ~ Ngữ khí của Minh dừng một chút, thanh âm băng lãnh mát lạnh không có một tia chấn động, tựa như một cái người máy tinh mỹ. "Vô luận ngươi làm cái gì, ta sẽ không can thiệp." Nhiễm Bạch khẽ cười một tiếng, cánh môi màu hồng nhạt cong lên một độ cong hình trăng non. "Tất nhiên rồi..." Đến nơi, Nhiễm Bạch mang khẩu trang màu đen, che khuất tấm dung nhan mỹ ngọc thiên thành, bước chân thon dài, khiêm tốn đi tới. Bên trong có rất nhiều nghệ nhân, phần lớn đều tương đối có danh tiếng. Người đại diện Lạc Ninh nhìn thấy Nhiễm Bạch đến, liền vội vàng tiến lên: "Hi, bảo bối, cuối cùng cậu cũng đến. Đây là kịch bản, cậu nhìn một chút xem." Nhiễm Bạch thuận tay tiếp nhận kịch bản mà Lạc Ninh đưa cho cô, thần sắc hững hờ: "Nữ chính đã định chưa?" Lạc Ninh trừng mắt nhìn, nhỏ giọng nói: "Nghe nói Lưu đạo trước đó đã nhìn trúng một nữ minh tinh không có danh khí, cũng không biết là thật hay giả." Nhiễm Bạch giống như cười mà không phải cười nhìn thoáng qua Lạc Ninh, tất nhiên là thật. "Ừm, tôi biết." Một đôi mắt yêu nghiệt hững hờ nhìn khắp bốn phía, rõ ràng lặng yên không một tiếng động khóa chặt hai người. Nữ chính, Hạ Thời Hân. Kẻ xâm nhập, Đào Nhã. Đào Nhã một thân thanh thuần váy liền áo màu trắng, lúc nhìn thấy Nhiễm Bạch, ánh mắt sáng lên một cái. Người này cũng là nam thần mà ả muốn công lược, Phong Bạch. Nhìn thật đẹp trai! Dường như còn soái hơn Mousse mấy phần. Mà đổi thành một bên, một chiếc xe xa hoa dừng lại trước cửa ra vào khác của Hồng Lâm. "Thiếu gia, mời." Một nam tử áo đen cung kính mở cửa xe, động tác mười phần kính cẩn. Một bóng dáng chậm rãi hiện ra ở trước mặt mọi người. Một thân tây trang màu đen, thân thể thẳng tắp thon dài, chậm rãi lộ ra khuôn mặt điêu luyện sắc sảo. Ngũ quan như điêu khắc mà thành, gọt mỏng môi nhấp nhẹ, một đôi mắt đen như mực nhiếp nhân tâm phách, khiến người khác không dám nhìn thẳng. Tất cả mọi người không khỏi nín thở, sợ quấy rầy đến vị nam tử tôn quý này. Tần Từ một đôi mắt phượng hẹ dài, thâm thúy mê người, hững hờ nhìn một chút nơi trước mắt. Bước chân thon dài chậm rãi hướng phòng thử sức mà đi đến. Trong tràng cảnh phòng thử sức hoàn toàn yên tĩnh, sợ ồn ào đến trên người Tần Từ. Liền động tác của Lưu đạo cũng không khỏi cẩn thận hơn. Ai có thể nghĩ đến, một vua màn ảnh liên tục nhiều lần, sẽ đến đây thử sức chứ? Tần Từ. Cái tên này tuyệt đối là một cái truyền kỳ. Từ giả đến trẻ không ai không biết. Hắn diễn mỗi một bộ phim, đều có thể trở thành truyền kỳ. Dường như đem nhân vật diễn sống. Lấy được vô số giải thưởng, mà một cái xưng hào vua màn ảnh này, ở trong mắt Tần Từ đều không tính là gì. Thế lực phía sau hắn mới thần bí nhất. Nhưng mỗi một người đắc tội Tần Từ, toàn bộ đều biến mất lặng yên không một tiếng động. Một thiên chi kiêu tử, trong ngành giải trí vẫn không ai vượt qua được Tần Từ. Dung nhan yêu nghiệt, băng lãnh cấm dục, diễn kỹ tuyệt luân. Đều nói về Tần Từ. Tần Từ không nhận nhiều kịch bản phim, thậm chí có thể nói là đếm được trên đầu ngón tay. Nhưng mỗi một lần diễn thì tuyệt đối là kinh diễm màn ảnh, kinh diễm thế giới. Cho nên, bất ngờ đến một cái studio. Ngươi nói hiếm lạ hay không hiếm lạ? Tần Từ môi mỏng nhấp nhẹ, mặt mày nhàn nhạt, lộ ra một cỗ khí tức người sống chớ gần. "Mọi người tiếp tục." Lưu Đạo yên lặng nuốt nước miếng một cái. Khí tràng của ngài cường đại như vậy, ai dám mặc kệ ngài? Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Lưu Đạo vẫn là dựa theo Tần Từ nói, tiếp tục bắt đầu thử sức. Tần Từ hai tay đan xen, một đôi mắt phượng băng lãnh hững hờ nhìn hết thảy trước mặt. Hôm nay tới đây để chính hắn cũng cảm thấy có chút hiếm lạ. Nhưng là trong tiềm thức vẫn muốn đến, nếu không sẽ mất đi một vật rất quan trọng. Cho nên nói, hắn đến đây là vì đi theo một trực giác không hiểu thấu. Cái bộ phim truyền hình này là một bộ cổ trang " quân lâm thiên hạ " Giảng thuật là nữ chính Quý Sênh Ca, là một công chúa được nuông chiều từ bé ở trong hoàng cung, biến thành một nô tỳ vong quốc vong dân, từ đó đi lên cố sự phục quốc. Nàng - một thân phụ huyết hải thâm thù, trăm phương ngàn kế thận trọng từng bước, tìm tới đông bạn hợp tác của mình, cũng chính là nam chính, cũng chính là Bát Hoàng Tử của Nhiễm Quốc - Quân Tử Mạch. Nàng cung cấp tình báo duy nhất mà phụ hoàng lưu lại. Mà Quân Tử Mạch thì đáp ứng cho nàng cơ hội báo thù. Trong lúc này, Quân Tử Mạch bị sự ương ngạnh quật cường, quả quyết thông tuệ của Quý Sênh Ca hấp dẫn. Mà Quý Sênh Ca cũng bị Quân Tử Mạch yêu nghiệt xấu bụng, tà vọng cường đại hấp dẫn. Thế nhưng thân phận chênh lệch, lợi ích xen lẫn, để một đôi hữu tình này làm sao bây giờ? Lúc này, một Tiêu Linh Nhi từ hiện đại xuyên qua vào trong này, biến thành một cái đại gia khuê tú, lần đầu tiên liền vừa thấy đã yêu với Quân Tử Mạch, từ đó bắt đầu hành trình theo đuổi. Vị nữ phụ này, lại gây không ít chướng ngại cho nam nữ chính. Lúc này, một cái nam nhân ôn nhuận như ngọc ra trận, hắn là kình địch trên triều của Quân Tử Mạch, cũng là Ngũ Hoàng Tử của Nhiễm Quốc, Quân Tử Lâm. Cùng Quý Sênh Ca tiếp xúc mấy lần cũng cảm mến Quý Sênh Ca. Nếu như nói Quân Tử Mạch yêu là cường thế bá đạo. Như vậy, Quân Tử Lâm yêu chính là ôn nhuận như ngọc. Lợi ích xen lẫn, tình yêu hiểu lầm, thân phận chênh lệch. Hết thảy hết thảy, tạo nên rất nhiều hiểu lầm. —— Chú thích: Tần Từ = Mặc Thần = Nam chính.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]