Có chút hiếu kỳ đi tới đi lui nhìn bên trong phòng hầm.
Kỳ quái là...
Người zombie già trong căn phòng dưới đất này tựa hồ như đang ngủ say, vậy mà không công kích Nhiễm Bạch và Mặc Thần.
Bà lão nhìn thấy cái dạng này, nụ cười trên mặt càng lúc càng lớn, nháy mắt, lộ ra dữ tợn mười phần, trực tiếp nhào về phía Nhiễm Bạch.
"Nếu như ngươi đã biết bí mật này, vậy thì nên đi chết đi!"
Nhiễm Bạch nhìn bà lão kia trong nháy mắt biến thành Zombie, khóe môi còn ngậm lấy một ý cười ngọt ngào, mắt thấy nguy cơ cách Nhiễm Bạch càng ngày càng gần.
Nhiễm Bạch chậm rãi xuất ra một mặt nạ màu trắng, đeo lên trên mặt.
Phong Lạc: "..."
Ký chủ, xin chú ý tình huống bây giờ là như thế nào?
Mặc Thần nhìn bà lãi sắp chạm đến Nhiễm Bạch, môi mỏng câu lên một nụ cười ám trầm.
Nhiễm Nhiễm của hắn, hắn còn không nỡ động, làm sao có thể để người khác động vào?
Nhiễm Bạch cũng không có bất kỳ động tác gì, bởi vì A Thần sẽ cứu cô.
Mặc Thần một tay nắm eo Nhiễm Bạch, nghiêng người tránh, chân thon dài hơi nâng lên, trực tiếp đạp bay bà lão.
Thấy bà lão bay thành một vòng cung trên không rồi ngã bịch xuống đất.
Mặc Thần mặt không biểu tình.
Hắn thật không hề dùng khí lực lớn như vậy, xin tin tưởng hắn.
Nhiễm Bạch cong cong cánh môi anh đào kiều nộn ướt át, đôi mắt xán lạn như sao trời:
"A Thần thật lợi hại."
Mặc Thần mỉm cười, tiếng nói triền miên:
"Không lợi hại thì làm sao bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438623/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.