Thời gian trôi qua rất nhanh,
Hôm nay, chính là thời gian mà tận thế tới.
Diệp Khê và Hạ Y Y đã sẵn sàng chờ tại trong phòng ngủ.
Mà có vẻ hơi nhàn nhã, chính là Nhiễm Bạch.
Trên mặt Nhiễm Bạch mang theo ý cười ngọt ngào chân thực, một đôi mắt thủy quang liễm diễm chớp chớp nhìn chằm chằm trò chơi trong máy vi tính.
Lần này, Hạ Y Y cùng Diệp Khê đều có chút mệt tim.
Hai người bọn họ là người sống sờ sờ, thế mà không sánh bằng một cái trò chơi?
Nhận biết này gây nên một trận đả kích đến các cô.
"Bạch Bạch, em không căng thẳng sao?"
Diệp Khê ý đồ hấp dẫn lực chú ý của Nhiễm Bạch.
Đối với việc em gái của mình không hề lo lắng gì, cô tức cảm thấy tốt, lại cảm thấy không tốt.
Không sợ sự kinh khủng của tận thế, Diệp Khê cảm thấy vui mừng với em gái của mình.
Nhưng vì chơi game mà không sợ tận thế!
Cái này để Diệp Khê có chút mệt tim.
Nhiễm Bạch cười, ngũ quan xinh xắn lộ ra thuần chân đáng yêu.
"Căng thẳng? Không căng thẳng."
Diệp Khê: "..."
Hạ Y Y: "..."
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Hạ Y Y và Diệp Khê đều choáng ngã xuống giường.
Chắc là kích phát dị năng.
Nhiễm Bạch khóe miệng ngậm lấy một nụ cười ngọt ngào, lại có vẻ mười phần quỷ dị, con ngươi đen như mực lóe ra tia sáng tĩnh mịch.
"Ký chủ, nghiện game online là không tốt."
Phong Lạc vẫn cảm thấy, mình hẳn là nên nói với Nhiễm Bạch một tiếng.
Nhiễm Bạch nghiêng đầu một chút, khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438603/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.