Cha mẹ của hai chị em đều mất, thế là Diệp Khê đành phải một tay chống đỡ cái nhà này.
Bây giờ cách tận thế chỉ còn một tháng nữa.
Hạ Y Y vừa xuyên qua không bao lâu, mà Lâm Tuyết sống lại sau khi tận thế tới.
Phong Lạc ho nhẹ một tiếng, nghiêm chỉnh nói:
"Ký chủ, nhiệm vụ lần này chính là kéo người giá trị thù hận của người trùng sinh Lâm Tuyết và bảo vệ tốt cho nữ chính Hạ Y Y."
Nhiễm Bạch khẽ vuốt cằm, nụ cười trên mặt ngọt ngào chân thực, lại cho người ta cảm giác rợn cả tóc gáy.
"Bạch Bạch, thế nào? Đợi lâu không."
Diệp Khê thoạt nhìn là một người gọn gàng mà linh hoạt, tóc ngắn ngang tai, nụ cười trên mặt xán lạn.
Quan hệ giữa hai chị em rất thân mật.
Nhiễm Bạch hơi bĩu môi, gương mặt non nớt cười ngọt ngào, ngây thơ mà mỹ hảo, trong mắt trắng đen rõ ràng long lanh như nước:
"Chị à, em vẫn tốt. Chị không cần lo lắng."
Diệp Khê nhìn thấy Nhiễm Bạch như vậy thì chỉ cảm thấy tâm đều muốn manh hoá.
A, sao em gái cô có thể đáng yêu như thế!
Một bên Hạ Y Y mặc váy trắng liền áo, khóe môi có chút cong lên:
"Khê Khê, em gái cậu quá đáng yêu đi!"
Diệp Khê kiêu ngạo giương cằm:
"Đó là đương nhiên."
"Chị Y Y."
Nhiễm Bạch nhu thuận chào một tiếng, trên gương mặt sạch sẽ là nụ cười thuần túy mỹ hảo.
Hạ Y Y cảm giác lần này xuyên qua dường như cũng không phải quá bết bát.
Chí ít, hiện tại cô có một khuê mật, còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438598/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.