"Tôi biết, cô cũng thích Dạ Hiên, không nghĩ rằng chúng ta lại giống nhau, nhưng là chúng tôi thật lòng yêu nhau, tôi biết cô là người tốt, mời cô thành toàn chúng tôi."
Nhiễm Bạch: "..."
Lúc nào thì cô thích Tô Dạ Hiên rồi?
Ha ha,
Nói đùa?
Không có khả năng.
Nhiễm Bạch khóe môi có chút giương lên, nét mặt tươi cười ôn hòa, cánh môi khẽ mở:
"Nếu như tôi không thành toàn cho chị, có phải là tôi chính là người xấu không?"
Sở Y Nhiên không nghĩ tới Nhiễm Bạch sẽ trực tiếp nói như vậy, có chút lúng túng sờ sờ mũi.
"Không phải."
Trọng điểm là, cô ta có thể nói có sao?
Nhiễm Bạch nghe Sở Y Nhiên nói, một đôi thủy quang mang theo ý cười, khóe miệng có chút giương lên:
"Như vậy thì tốt, tôi cũng không muốn làm người xấu."
Người đàn ông trên lầu nghe được Nhiễm Bạch nói, khóe miệng hơi cong, trong mắt mang theo vài phần ý cười,
Cô gái này thật thú vị.
Bất quá, tinh thần lực của hắn liếc qua Sở Y Nhiên.
Khí vận đã bị thoát một nửa.
Hắn nhíu mày, nghe nói nhiệm vụ giả đã tới thế giới này, lại còn là tên Phong Lạc tên kia khế ước.
Hắn mỉm cười, thật muốn biết nhân vật nào có thể vừa mắt Phong Lạc
Nghĩ như vậy, đáy mắt hắn nhiều hơn mấy phần kích động.
A... Người lần trước mà Phong Lạc khế ước đã cách đây bao lâu rồi?
Hình như là mấy trăm năm trước.
Hình như là không thể sống sót qua thế giới trừng phạt, trực tiếp sa đọa ở trong đó.
Người đàn ông nhếch miệng lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438569/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.