Vẫn là thu tay về.
Bĩu môi khinh thường,
Đắc ý cái gì, đến lúc đó, chiếc xe này còn không phải mình.
Hứa Phú Quý nhìn thấy xe thể thao thì ánh mắt phát sáng, che kín hai mắt là tham lam và kinh diễm,
"Mẹ, cái xe thể thao này, con muốn."
Hứa Nhị tẩu vỗ vai hắn một cái, vẻ mặt tươi cười:
"Yên tâm đi, chiếc xe này nhất định là của con."
Lái xe nghe nói vậy thì hàn khí càng sâu.
Chưa bao giờ thấy người vô cùng vô sỉ như thế, còn dám ở đây quang minh chính đại nói muốn chiếc xe này.
"Hứa mẹ đâu, mau ra đây."
Hứa Nhị tẩu lớn giọng, thét lên.
Hứa mẹ nhíu mày, vẫn là bất đắc dĩ đi ra ngoài.
Hứa Dương nhìn thấy, bất mãn giữ chặt cánh tay của Hứa mẹ:
"Mẹ à, bọn họ vừa đến đã không có chuyện gì tốt, sao cứ phải cho bọn họ sắc mặt tốt làm gì."
Nghe Hứa Dương nói vậy, Hứa mẹ lắc đầu:
"Không cho phép nói như vậy, bọn họ có làm sao thì cũng là trưởng bối của con."
Nghe Hứa mẹ nói, Hứa Dương bất mãn lầm bầm vài câu, vẫn là bất đắc dĩ đi ra ngoài theo Hứa mẹ.
Hứa Khả Khả lo lắng nhìn Nhiễm Bạch.
Người nhà kia tham lam thế nào, cô tất nhiên biết rõ, lần nào cũng là mẹ cô sẽ ăn thiệt thòi.
Hiện tại tới đây, hẳn là nhìn trúng chiếc xe sang trọng của Nhiễm Bạch.
Nhưng Tô tiểu thư là một cô gái yếu ớt, phải làm sao bây giờ?
Mà Nhiễm Bạch thì sao?
Cô vẫn nhìn chăm chú vào Tv trước mắt, dường như hết thảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438533/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.