Nhớ lúc sáng Nhiễm Bạch đã đồng ý với mình, trong mắt Cố Vận Dịch xẹt qua một tia kiên định, nhếch miệng lên cười:
"Bạch Bạch, chờ ta."
Nhưng mà, ngay lúc Cố Vận Dịch đẩy cửa ra, nhìn thấy bên trong không có một ai, triệt để ngốc ra, thật lâu sau hắn giống như bị điên tìm kiếm, thanh âm thê lương vô cùng:
"Nhiễm Bạch! Nhiễm Bạch!"
"Nàng làm sao có thể đi!"
"Nhiễm Bạch!"
Mà Nhiễm Bạch mà Cố Vận Dịch tâm tâm niệm niệm đang đứng trong chỗ tối, mắt lạnh nhìn Cố Vận Dịch điên cuồng.
Phong Lạc ủy ủy khuất khuất đứng ở một bên, cảm nhận khí tức hắc hoá trên người Nhiễm Bạch.
Trong lòng là một mảnh thê lương.
Huhuhu, nó muốn về nhà, sao kí chủ có thể đáng sợ như vậy.
Nhiễm Bạch cười, sâu trong mắt tràn ngập sương đen, thanh âm u ám lạnh nhạt:
"Hắn đụng vào chỗ nào của ngươi? Hả?"
Phong Lạc khóc chít chít, sợ hãi rụt đầu, lắp bắp nói:
"Tay, tay."
Nhiễm Bạch ác ý cười cười, khí áp quanh thân khiến cho người ta không rét mà run.
"Con nào?"
Phong Lạc nuốt nước miếng một cái, trong lòng thề, về sau nó nhất định phải giữ mình trong sạch, oa oa oa, ai đến nói cho nó biết là chẳng phải chỉ là bị người khác đụng một cái thôi sao? Vì sao lại biến thành cái dạng này?
...
Dịch Vương biến mất! Vô Tình vội vàng phong tỏa toàn bộ Dịch Vương Phủ, phòng ngừa tin tức bị tiết lộ ra ngoài.
"Chủ tử có thể đi đâu!"
Vô Tình bực bội đi tới đi lui, trong lòng vô cùng nóng nảy.
Trong mắt Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438504/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.