"Cố Vận Dịch, ngươi không gạt ta?"
Nam Minh một mặt không thể tin, dù sao chỉ là một tiểu nữ hài, căn bệnh này ngay cả sư phụ của hắn đều chưa từng biết biết qua.
Cố Vận Dịch nhẹ gật đầu:
"Là thật."
Nam Minh tuy không tin, nhưng cũng không còn hoài nghi, dù sao thì Cố Vận Dịch cần gì phải nói dối?
"Vận Dịch, dẫn ta đi gặp gặp nàng một chút."
Nam Minh cười đùa tí tửng nói.
Hắn là thật sự cảm thấy hứng thú vớ tiểu nữ hài chưa từng gặp kia.
Một người có thể khiến cho khúc gỗ Dịch Vương cảm mến, lại có thể giải quyết căn bệnh mà ngay cả thần y cũng bó tay, sao có thể không hiếu kỳ cho được?
Cố Vận Dịch lắc đầu, nghiêm trang nói:
"Nàng tối qua một mực ở đây, còn chưa được nghỉ ngơi."
Lời này, chính xác chiếm được ánh mắt khinh bỉ của Nam Minh.
Nam Minh: _
Cắt, hiện tại đã như vậy, về sau còn không phải thành thê nô luôn sao.
"Được rồi, ta thông báo cho sư phụ một chút, gọi người tới."
...
Mà cùng lúc đó
Tại bên trong gian phòng âm trầm, một người toàn thân mặc đồ đen phun ra một ngụm máu đen thật lớn, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn, thanh âm khàn khàn vang lên:
"Là ai? Trong vị diện này, làm sao có thể có người phá được cổ độc của ta?"
...
Về phần người trong cuộc Nhiễm Bạch, thì ung dung nhàn nhàn qua vài ngày tiêu dao, thẳng đến...
"Cô nương, hôm nay có tiệc rượu, vương gia mời cô nương tham gia."
Vô Tình gõ cửa, ở bên ngoài nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438476/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.