Người xung quanh nghe vậy liền nhao nhao giải tán. Ai không có mắt đi đụng công chúa đang tức giận chứ.
Cố Vận Dĩnh nhìn thấy người xung quanh tán đi, trong lòng mới dễ chịu một chút, nhưng vẫn cảm thấy bọn hắn ở trong lòng đang cười nhạo mình.
Cố Vận Dĩnh sắc mặt âm trầm nhìn Linh Ngọc, giọng điệu lạnh lẽo:
"Ngươi thấy thế nào?"
Linh Ngọc sợ hãi nhún người làm lễ, oán hận trong mắt biến mất, ngọt ngọt nói:
"Có ít người luôn luôn bị sự giả dối trước mắt che đậy, thế nhưng đến chân tướng rõ ràng, kẻ bị đánh mặt mà xấu hổ sẽ chỉ là các nàng."
Cố Vận Dĩnh nghe Linh Ngọc nói xong, lúc này mới cao ngạo ngẩng đầu ưỡn ngực muốn đi tới tẩm cung của Thái hậu:
"Đi, bản cung muốn đi tìm Hoàng Tổ Mẫu!"
...
Từ Ninh cung
Thái hậu lười biếng tựa ở trên giường êm, một bên thị nữ cẩn thận từng li từng tí cầm cây quạt cho Thái hậu.
"Thái Hậu Nương Nương, Ngũ công chúa đến."
Một cái nô tài quỳ trên mặt đất, ăn nói khép nép.
Thái hậu mở mắt ra, hơi híp mắt nói:
"Để cho nàng vào đi."
Chuyện xảy ra hôm nay đã sớm truyền tới trong tai bà, làm sao lại không biết Cố Vận Dĩnh lúc này đến là có ý gì.
Bà không phải vì Cố Vận Dĩnh bênh vực kẻ yếu, mà là vì mặt mũi của Hoàng gia.
Một tên bình dân ti tiện, làm sao có thể so với kim chi ngọc diệp của hoàng thất?
"Vâng."
Nô tài cẩn thận từng li từng tí ra tẩm cung, nói với Cố Vận Dĩnh đang đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438470/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.