Hai tỳ nữ vốn đang run rẩy sợ hãi, sau khi Cố Vận Dĩnh đi lại khinh thường đứng lên.
Trong đó một người khinh miệt nói:
"A, Ngũ công chúa còn không phải bị chúng ta đùa nghịch xoay như chong chóng sao."
Một tỳ nữ khác liếc nàng ta một cái:
"Được rồi, sớm đã không vừa mắt con bé hồ ly tinh mới tới kia, cho rằng mình có thân phận gì chứ, thế mà còn dám ở tại Phi Nguyệt các, lần này để công chúa dọn dẹp nàng ta thật tốt."
Hai tỳ nữ hừ lạnh một tiếng, sau đó đi về hướng ngược lại.
Nhiễm Bạch lười biếng tựa ở trên giường êm, thưởng thức các loại đồ ngọt mà Cố Vận Dịch mang tới.
Huyết Hồn một ở bên lo lắng:
"Điện hạ à, Người phải biết, nam nhân không phải lừa đảo thì cũng là đạo tặc, nào có vô sự hiến ân cần."
Nhiễm Bạch cười cười;
"Ngươi không phải nam nhân?"
Huyết Hồn: "..."
Điện hạ ác miệng đúng là ngàn năm như một.
"Ta, ta ở bên người lâu như vậy, ta là hạng người gì, Điện Hạ còn không biết sao?"
Nhiễm Bạch tiện tay cầm lấy một bánh ngọt bỏ vào trong miệng, đàng hoàng nói:
"Ta chưa từng biết."
Huyết Hồn: "..."
Huyết Hồn biểu thị mình đã không còn cách nào. Lời lẽ thấm thía:
"Điện hạ à, đã nói với Người bao nhiêu lần rồi, thân phận của Người tôn quý, phải tự xưng là Bổn Điện."
Nhiễm Bạch nghe lời lẽ thấm thía của Huyết Hồn, nhếch miệng cười, mặt mày cong cong, là nụ cười thật tâm thật ý, không mang một chút giả dối nào. Nhưng chỉ là một thoáng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438463/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.