Dạ Cẩn mặt không biểu tình.
Hmmmmm...
Ta không muốn cùng ngươi thảo luận vấn đề này!
Dạ Cẩn cảm giác nếu cứ tiếp tục như vậy, thế giới quan của hắn sẽ nguy mất.
"Cô nương, mỗi người đều có quan điểm của mình, ngươi làm sao biết bọn hắn có muốn hay không?"
Dạ Cẩn ngoài cười nhưng trong không cười.
Nhiễm Bạch khẽ cười một tiếng, mang theo lãnh khí trời sinh trong tận xương tủy.
"Suy nghĩ của bọn hắn, liên quan gì tới ta?"
Dạ Cẩn nhìn khí thế Nhiễm Bạch phát ra, trong lòng bắt đầu suy nghĩ, dạng người này, liệu có thể vào đầu não của Luyện Ngục doanh?
Nhiễm Bạch cũng không để tâm tới suy nghĩ của Dạ Cẩn, mũi dao khắc lên người của tên kia một đóa hoa anh túc, mặc kệ người kia co rút rên rỉ đau đớn, giọng nói của cô mang theo hờ hững:
"Người trên thế gian này, luôn luôn có lòng tham, khát vọng thập toàn thập mỹ, nhưng lại không muốn trải qua đau khổ. Mà ta, chỉ là có được thực lực tuyệt đối, cho nên hắn sống hay chết, chỉ trong một tiếng cười."
Dạ Cẩn trong lòng có sự kích động khó hiểu, đây chính là cường giả sao? Sẽ không để ý bất cứ chuyện gì!
Dạ Cẩn cười đến dối trá:
"Cô nương nói rất đúng."
Nhiễm Bạch nhìn Dạ Cẩn một chút, dứt khoát nói:
"Đừng giả bộ, ta nhìn phiền."
Dạ Cẩn: "..."
Cô nương, cô có thể đừng trực tiếp như vậy được không?
"Cô nương, đi thôi."
Dạ Cẩn làm ra tư thế xin mời, trên mặt không mang theo nụ cười dối trá như lúc nãy.
Dạ Cẩn nhìn bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438453/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.