Lăng Vân nhìn thấy Nhiễm Bạch uống xong ly rượu trái cây cô ta vừa hạ thuốc kia xong, trong lòng thở dài một hơi. Ác ý nghĩ, ly vừa rồi tao đã bỏ thêm một lượng lớn xuân dược, mày chờ xem.
Nhiễm Bạch nhếch miệng lên một nụ cười thuần lương, nhón chân lên gần sát bên tay Lăng Vân bên tai, ác ý nói:
"Chị gái thân yêu của tôi, ly rượu chị uống chính là ly có bỏ xuân dược đấy~ "
Nhiễm Bạch cố ý nhấn mạnh chữ cuối cùng.
Lăng Vân nháy mắt cứng đờ, mở to hai mắt nhìn.
"Mày... làm sao có thể!"
Nhiễm Bạch như cười như không nhìn Lăng Vân, chậm rãi phun ra mấy chữ:
"Gieo gió gặt bão."
Trong lòng Lăng Vân nháy mắt loạn đến rối tinh rối mù.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, cô ta cảm giác bụng dưới có một luồng nhiệt truyền đến, khiến cho cô ta nhịn không được rên rỉ ra tiếng, Lăng Vân che miệng mình, nhìn bốn phía xác nhận không ai chú ý tới nơi này mới hốt hoảng chạy ra khỏi tiệc rượu.
Nhiễm Bạch nhìn Lăng Vân rời khỏi tiệc rượu, nhếch miệng cười chế giễu."
"Chậc chậc, ranh con."
Phong Lạc: ". . ."
Ký chủ nhà nó bắt đầu nói bậy rồi, làm sao bây giờ, online chờ, rất gấp.
Lăng Vân một đường lung la lung lay đi ra ngoài, thế nhưng cô ta lại khủng hoảng phát hiện, cô ta không thể khống chế được thân thể của mình, chân cô ta không tự chủ đi về phía căn phòng mà cô ta định chuẩn bị cho Nhiễm Bạch.
Dược tính của xuân dược càng ngày càng mạnh, ý thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438422/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.