Mở cửa, hiệu trưởng cùng Tiêu Lâm trợn mắt há mồm nhìn một màn trước mặt.
Ôn Ngôn và Nhiễm Bạch đồng thời nghiêng đầu nhìn sang.
Trong nháy mắt, thời gian như dừng lại, im lặng nhìn nhau.
Tiêu Lâm hốt hoảng chạy tới chỗ Nhiễm Bạch, cẩn thận từng li từng tí lau nước mắt trên mặt Nhiễm Bạch, đau lòng nói:
"Bạch Bạch, cậu không sao chứ."
Nhiễm Bạch uỷ khuất nhìn cậu: "Hắn khi dễ tớ."
Tiêu Lâm vô cùng đau lòng xoa xoa đầu Nhiễm Bạch, dùng giọng điệu dỗ dành trẻ con:
"Bạch Bạch đừng sợ, có tớ ở đây, không sao cả."
Sắc mặt Ôn Ngôn cực kỳ khó coi nhìn Nhiễm Bạch ủy khuất lên án, trong lòng rất muốn giết người, hắn biết mà, ở cùng với người này chắc chắn không có chuyện gì tốt!
Trong mắt hiệu trưởng hết sức phức tạp nhìn Ôn Ngôn, không nghĩ tới Ôn thiếu gia tuấn tú lịch sự thế mà thật sự có sở thích luyến đồng.
Vừa rồi, Tiêu Lâm chạy tới phòng hiệu trưởng, một chân đá văng cánh cửa.
Hiệu trưởng ngu ngơ nhìn người xông vào, xảy ra chuyện gì? Cửa? ! Cửa bị đạp.
Ông trời ơi!
Tiêu Lâm nhìn hiệu trưởng đang ngơ ngác, không nói lời nào cầm lấy tay hiệu trưởng kéo ra ngoài.
Hiệu trưởng nhíu nhíu mày, hất tay Tiêu Lâm ra, một lần nữa lấy lại uy nghiêm của hiệu trưởng.
"Học trò Tiêu, trò đây là có ý gì?"
Tiêu Lâm thấy hiệu trưởng hất tay của cậu ra, nóng nảy nói:
"Đi mau lên, cái tên giáo viên mới tới có sở thích luyến đồng, hắn muốn khi dễ Nhiễm Bạch!"
Trong mắt hiệu trưởng lóe lên tức giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438417/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.