Bên trong một biệt thự,
Nhiễm Bạch hiếu kì nhìn bốn phía:
"Anh à, đồ ăn ngon ở đâu?"
"Đồng tử mắt của Nhiễm Bạch thật đẹp." Sở Vũ nói, nhưng hắn nhìn thấy cặp mắt kia luôn có cảm giác đặc biệt quỷ dị.
"Đồng tử mắt của tôi không đẹp, tất cả mọi người đều nói là ánh mắt của ta đẹp." Nhiễm Bạch không nói dối, bởi vì những người mà nói đôi mắt của cô không dễ nhìn đều đã xuống địa ngục hết rồi.
"Vậy sao, đúng là xác thực nhìn rất đẹp."
"Cảm ơn anh đã khen." Hai má Nhiễm Bạch xuất hiện hai mảnh đỏ ửng, anh ta khen cô? Làm sao bây giờ? Có chút không nỡ ăn hết anh trai này rồi. Hơn nữa, anh ta nói nhà hắn có rất nhiều ăn ngon, vậy liền đem anh ta làm đồ ăn dự trữ đi.
Nhiễm Bạch bởi vì giải quyết phiền não, nụ cười trên mặt càng thuần lương vô hại.
Sở Vũ thấy thế, khoé miệng cong lên tà ác:
"Đồ ăn ở trong phòng, cùng anh đi vào trong nhé."
. . .
Lúc này, bên trong phòng, máu chảy xuống, sắc mặt của Nhiễm Bạch u ám nhìn Sở Vũ: "Anh gạt tôi, căn bản không có đồ ăn."
Giọng nói vẫn mềm mềm mại mại như trước, nhưng tại vào trong tai Sở Vũ thì lại biến thành vô cùng lạnh lẽo.
Sở Vũ hoảng sợ nhìn Nhiễm Bạch, tay chân của hắn đã bị trói chặt. Trên thân không có một chỗ nào ổn, máu ào ào chảy ra ngoài. Hắn liều mạng giãy dụa thân thể muốn thoát ra.
Cô là ác ma!
Nhiễm Bạch trong tay cầm một con dao giải phẫu, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438381/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.