Hàng ngàn hàng vạn con bọ ngựa biến vùng đất dưới chân họ thành đại dương xanh biếc…
Mọi người ăn trưa ở doanh trại lâm thời, lều trại của nhóm Thành Thiên Bích sống chỉ có mấy người ít ỏi, đều là nhân vật nòng cốt của các tổ chức dị nhân.
Ăn trưa xong, Tùng Hạ đưa một mẩu đá Cyanite cho Ngô Du, cũng giải thích cho hắn nguyên lý công cụ phòng thủ bằng năng lượng, kêu hắn mang theo.
Ngô Du nhận lấy mẩu đá nhìn nhìn: “Chỉ có một miếng?”
Tùng Hạ nói: “Mỗi người chỉ có một miếng.”
“Ai đi theo cũng có?”
Tùng Hạ nói: “Không phải, tôi không làm ra nhiều như vậy, chỉ có chiến đấu viên chính mới có.” Sự thật này mặc dù có hơi cay nghiệt, song cậu cũng không có cách nào, trừ phi cho cậu thêm hai tháng nữa, không thì cậu không thể cung cấp đủ cho 48 người công cụ phòng thủ.
Ngô Du cau mày: “Tôi muốn một miếng nữa.”
Tùng Hạ ngẩn ra, thốt lên: “Cho Trần thiếu?”
Ngô Du cũng không che giấu: “Đúng.”
Trần thiếu nhả ra hơi thuốc, mặt không chút thay đổi nhìn họ.
Thành Thiên Bích lạnh nhạt nói: “Anh không tư cách yêu cầu, đây là đồ kèm theo, không phải nhu yếu phẩm.”
Ngô Du cười nhạo một tiếng: “Được rồi, đưa miếng này của tôi cho anh ta.”
Tùng Hạ lắc đầu: “Không được, miếng đá này mang năng lượng Thủy, Trần thiếu là năng lượng Thổ, không dùng được.”
Diêu Tiềm Giang nói: “Cậu cứ nhận đi, tôi còn tưởng cho mấy người tôi dẫn đến mỗi người một miếng, ai cũng nghĩ như vậy, Tùng Hạ sẽ mệt chết.”
Trần thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-cambri-tro-lai/1344036/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.