Đột nhiên, chính giữa màn hình rạn nứt xuất hiện một con mắt không hề báo trước!
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Tùng Hạ càng ngày càng thấy lo lắng. Cậu biết mình phải có lòng tin về năng lực của Thành Thiên Bích, nhưng nghĩ tới đàn sâu chi chít ngập đầy trong đó, cậu vẫn cảm thấy trước mắt biến thành màu đen.
Mặc dù như thế, cậu cũng thấy may mắn khi Thành Thiên Bích đã tin tưởng cậu và dẫn cậu đi cùng, bằng không nếu nửa đêm phát hiện không thấy Thành Thiên Bích, có thể cậu còn sợ hơn bây giờ. Thành Thiên Bích thậm chí có thể giao ngọc Con Rối cho mình cậu, cậu nhất định phải bảo vệ nó. Tình huống bết bát nhất cũng chẳng hơn chuyện Thành Thiên Bích không ra được, vậy cậu sẽ không chút do dự lao vào, có năng lượng lấy không hết từ ngọc Con Rối, họ nhất định có thể sống sót rời khỏi đây.
Trái tim Tùng Hạ khẽ run lên, nghĩ đến ngọc Con Rối, không nhịn được cúi đầu nhìn thoáng qua miếng ngọc đã được da trâu bọc lại tầng tầng lớp lớp bên chân, mặc dù cậu không nhìn thấy mảnh ngọc đen nhánh ấy, nhưng năng lượng lớn mạnh này khiến cậu vĩnh viễn không thể phớt lờ sự tồn tại của nó. Ngọc Con Rối ở bên cạnh cậu, thật ra không khác gì một người đứng cạnh núi vàng, như thể số vàng này bạn có thể tùy tiện cầm đi vậy. Phần lớn mọi người sẽ không thể chống cự lại sự cám dỗ này. Nhưng cậu vẫn nhịn không chạm vào nó. Bình thường khi tinh thần vô cùng tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-cambri-tro-lai/1343945/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.