Tùng Hạ nhận lấy bức ảnh, dường như là ảnh chụp thức ăn trong một bữa tiệc liên hoan của một gia đình, trên bàn đầy kín hơn mười món, có vẻ vô cùng hấp dẫn… 
A Bố có tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã bỏ lại Thành Thiên Bích và Liễu Phong Vũ ở tít tận đằng sau. 
Tùng Hạ cảm thấy gió thổi vù vù tạt vào mặt cậu, mắt cậu hơi không mở ra được, rất sợ con mèo bự này sẽ nhả cậu ra, hoặc dây ba lô bị đứt, cậu sẽ ngã xuống. 
Tùng Hạ theo A Bố thể nghiệm cảm giác vượt nóc băng tường, họ lúc thì nhảy lên tầng thượng của một tòa nhà bốn năm tầng, lúc lại bỗng nhiên nhảy xuống, lúc lại bay qua hai tòa nhà cách nhau hơn mười mét. Cảm tượng lớn nhất lúc ấy của Tùng Hạ chính là thằng nhóc thối này quá sành chơi mà. 
Còn cậu đã sắp bị hù chết. 
Sự thật chứng minh chiếc ba lô leo núi này rất bền, đến khi A Bố nhả cậu ra, ba lô vẫn chưa hỏng. 
… 
Tùng Hạ đặt mông ngồi bệt xuống đất, hai chân như nhũn ra, sắc mặt tái nhợt, chưa hoàn hồn. 
Trang Nghiêu trượt từ đuôi A Bố xuống đất, cười ha ha nhìn cậu: “Anh tên là gì?” 
Tùng Hạ thở hổn hển nhìn nó: “Cậu mấy tuổi rồi?” Trong lòng cậu thật sự không thể cho rằng Trang Nghiêu là một đứa bé, nhưng bề ngoài của nó thì đích thật là một đứa bé chừng mười tuổi, cậu cảm giác có chút lộn xộn. 
“Mười một tuổi trăm phần trăm.” 
Tùng Hạ gượng gạo đứng lên từ dưới đất: “Rốt cuộc thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-cambri-tro-lai/1343886/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.