Tùng Hạ bọc kín quần áo, nhích lại gần bên người Thành Thiên Bích: “Lại nữa rồi, không biết lần này có tuyết rơi không nữa.” 
Đợi Thành Thiên Bích và Tùng Hạ ăn no đến nỗi thật sự không nuốt thêm được nữa, cái đùi gà lớn còn dư lại một nửa số thịt, Liễu Phong Vũ lúc này mới ăn. 
Hắn vừa ăn, Tùng Hạ vừa nướng tiếp cho hắn. Ba người đã lâu chưa được hưởng thụ cảm giác ăn uống no đủ, đều mong muốn ngày lành như vậy có thể kéo dài thêm một chút. 
Dạ dày của Liễu Phong Vũ cũng có hạn, không bao lâu thì đã ăn no. 
Tùng Hạ tiếc của nhìn số thịt còn dư lại: “Chúng ta không nên lấy nhiều như vậy, lại không thể giữ được, phí quá, không bằng để lại cho con Border kia.” 
Liễu Phong Vũ nói: “Không phí đâu.” 
“Hả? Không phải anh không ăn được nữa hay sao?” 
“Bụng thì không ăn được, nhưng…” Liễu Phong Vũ đặt bàn tay lên miếng thịt, miếng thịt kia như bị đặt trong chảo dầu, phát ra âm thanh sôi sùng sục, ngay sau đó thịt gà chậm rãi tan ra bằng tốc độ lấy mắt thường có thể nhìn thấy được. 
Dịch tiêu hóa từ bàn tay Liễu Phong Vũ tiết ra nhỏ giọt trên thảm cỏ, những cây cỏ kia lập tức bị cháy sạch. 
Tùng Hạ và Thành Thiên Bích vội vàng bịt kín mũi, vừa rồi quanh đây còn bay bay mùi gà nướng, nay đã bị mùi hôi thối thay thế. 
Tùng Hạ mở to hai mắt nhìn, cậu thật sự rất tò mò về công năng tiêu hóa của Liễu Phong Vũ, nhưng bởi vì thối quá, lại không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-cambri-tro-lai/1343876/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.