"Con gái, sao vậy?" Mẹ Chung Khởi nghe thấy thanh âm trong phòng cô, gõ cửa hỏi.
Chung Khởi theo bản năng một phen đẩy Bạch Lục Châu, cả người Bạch Lục Châu bị cô xốc tới trên giường, Chung Khởi thủ thế đối với anh, anh ủy ủy khuất khuất bẹp miệng một chút.
Chung Khởi bật cười, ừ, càng ngày càng làm nũng a.
"Không sao đâu mẹ." Chung Khởi hô một tiếng ra cửa
Mẹ Chung Khởi ồ một tiếng, nói: "Học xong thì ngủ sớm một chút."
"Vâng." Chung Khởi lên tiếng.
Bạch Lục Châu từ sau lưng ôm eo Chung Khởi, cằm đặt ở trên vai bên trái của cô, không nhịn được đưa tay xoa lên eo cô.
"Làm gì?" Tính cách Chung Khởi làm cô không quá thích ứng động tác thân cận như vậy.
Cố tình Bạch Lục Châu không thích nói chuyện, anh chỉ có thể biểu đạt tâm tình đối với Chung Khởi bằng ngôn ngữ thân thể, cái loại hận không thể đem cô bỏ vào túi áo, anh không nhịn được hôn nhẹ lên sườn mặt cùng vành tai.
"Đêm nay..." Anh chậm rãi mở miệng, thanh âm trầm thấp khàn khàn, mang theo nồng đậm ý vị làm nũng.
"Cái gì?" Chung Khởi hỏi.
"Ngủ cùng cậu được không?" Ý tứ của Bạch Lục Châu rất rõ ràng, anh muốn ngủ với cô trong hình dáng con người.
Chung Khởi cười hì hì đẩy anh, ngón tay khơi mào cằm Bạch Lục Châu, nhìn khuôn mặt xinh đẹp e lệ ngượng ngùng, nói: "Muốn ngủ với tớ?"
"Ừ."
"Nằm mơ." Ha ha.
Vì thế tiểu Bạch đáng thương hề hề cuộn thành một cục, cuộn tròn trên góc của chiếc gối.
Mấy ngày nay Nhất Trung cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-bach/1079831/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.