*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bệnh án của Kuroko vẫn không thể kết luận, nhưng mà, mọi việc phát triển theo hướng thuận lợi tới mức không ai ngờ đến. Đọc đến đây ~~~ Khoảng thời gian chờ đợi Kuroko tỉnh lại, cuốn lịch cũ không biết đã bị xé bao nhiêu trang. Dù Kuroko nằm ngốc trong phòng bệnh có hệ thống điều hoà, nhưng cũng có thể cảm nhận được độ ấm bên kia cửa sổ.
Kuroko chớp chớp mắt, nhìn xuống mu bàn tay có vài vết kim tiêm đang cắm mũi truyền dịch, cảm giác có chút hư ảo.
—— Đang nằm mơ sao?
“Mà nè, cậu bé kia vẫn chưa tỉnh hả?” Ngoài cửa truyền đến một giọng nữ dịu nhẹ.
“Ừm, hôn mê cũng vài tháng rồi thì phải,” một giọng nữ khác thở dài, “Mấy người bạn của cậu bé đó cũng rất tốt cứ thay phiên nhau ở lại qua đêm để canh chừng, hy vọng nhóc đó mau tỉnh lại.”
“Phải.” Vừa nói xong, cửa phòng Kuroko lập tức bị mở ra.
“Em……” Cửa chậm rãi mở, hộ sĩ mặc áo trắng khó tin nhìn vào bên trong, cô chớp chớp mắt, trân trân nhìn thẳng vào thiếu niên vẻ mặt nhợt nhạt đang ngồi trên giường, giật mình đến mức không nói được lời nào.
“Em tỉnh rồi?” Hộ sĩ bên cạnh nhìn Kuroko, cũng bất ngờ không tin nỗi.
Kuroko gật đầu với bọn họ, khóe miệng miễn cưỡng cong lên một chút.
Một hộ sĩ cuối cùng cũng phản ứng lại, lấy điện thoại trong túi ra, nhấn mấy phím, “Xin chào, là Kise – kun đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kuroko-no-basket-duong-tiem-can-cua-anh-sang-va-cai-bong/1192694/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.