“Đủ rồi! Bớt dùm cái đi!.” Một đạo âm thanh vang lên. Nhưng kỳ lạ là nó không hề vang trong không khí mà vang trong não của mình.
Mình biết cái giọng này, cái giọng mà mình đã nghe rất nhiều lần trong quá khứ cho dù là kiếp trước đi chăng nữa, giọng của người tên là Satou Sumeragi phiên bản con trai của mình. Ngay khi nghe được câu nói đó lồng ngực mình trở nên đau nhói.
“Rốt cuộc! Rác rưởi cũng vẫn là rác rưởi a, tôi ơi.” Giọng nói đó lại vang lên
Không!Ta không phải.! Ta không phải rác rưởi.
“Một kẻ dựa vào ảo ảnh của bản thân mà tự hào ngông cuồng, không phải rác rưởi là gì.”
Đây không phải là ảo ảnh a. Đây là sức mạnh của ta, ta có thể kiểm soát nó, ngông cuồng vì nó có gì sai.
“Hừ! Nực cười, đó là sức mạnh vay mượn, thứ sức mạnh không thuộc về ngươi, ngươi có thể điều khiển được nó là đúng nhưng ngông cuồng vì nó? Khó kiếm được chuyện gì hài hước hơn a.”
Để có được sức mạnh này, ta phải trả giá rất nhiều, sự đau đớn đó ngươi cũng biết mà.
“Đừng nói sai. Chính ta mới là người trải qua sự đau đớn, cái cơ thể con gái đó đâu có cảm nhận chút gì về sự đau đớn khi biến hình.”
Ta cũng như ngươi thôi, đều là một cả mà. Ta hoàn toàn nhớ rất rõ sự đau đớn đó, thế nên có gì sai khi hưởng thụ sự mạnh mẽ của mình.
“Thế nên ngươi mới ngông cuồng? Ngông cuồng với thứ ảo ảnh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/konosuba-cua-tui/3249837/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.