Tứ Cửu: "Chư vị điện hạ trở về nghỉ ngơi hết đi, thứ cho lão nô không thể tiễn xa."
Nhưng Nam Cung Đạt nói: "Chư vị về trước đi, bản cung muốn ở lại hầu bệnh."
Nam Cung Bảo là người nhỏ tuổi nhất ở đây, hắn là người đầu tiên lui ra, Nam Cung Xu Nữ cũng kéo Nam Cung Tĩnh Nữ chuẩn bị bước ra ngoài, nhưng Tứ Cửu lại cười lạnh: "Bệ hạ có chỉ, bất cứ ai cũng không cần ở lại, có ngự y và lão nô phụng dưỡng là đủ rồi."
Nam Cung Đạt tức giận, bèn nói: "Nhưng bản cung chưa từng nghe phụ hoàng nói vậy. Hơn nữa, vẫn nên có nhi tử phụng dưỡng ở trước giường mới phải."
Tứ Cửu nghe vậy thì trực tiếp trách móc, lời này của Nam Cung Đạt rõ ràng là đang muốn đưa ma cho Nam Cung Nhượng, Tứ Cửu tức giận đến nỗi cả người phát run: "Bệ hạ vẫn còn khỏe mạnh đây. Chẳng lẽ, Ngũ điện hạ cho rằng lão nô giả truyền thánh chỉ sao?"
Nam Cung Tố Nữ không nói một lời, chỉ đứng ở bên cạnh nhìn.
Nàng hiểu, Ngũ đệ đây là thấy phụ hoàng không sống được bao lâu nữa nên muốn ở lại giành cái danh hiếu tử, cũng để hắn có thể đăng cơ một cách danh chính ngôn thuận.
Nhưng nếu nhìn thái độ của Tứ Cửu công công thì lời của tiểu muội hẳn là không sai, phụ hoàng căn bản không có ý định truyền ngôi cho Ngũ đệ. Chỉ là...thế cục hiện tại, tiểu muội cũng không có được ưu thế nào.
Thần sắc Nam Cung Đạt liên tục thay đổi, hắn thấp giọng nói: "Bản cung không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409658/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.