Nam Cung Tĩnh Nữ rời khỏi Ngự Y viện, tất cả ngự y đều quỳ xuống sân để tiễn nàng.
Có lẽ ở dân gian, Trăn Trăn công chúa dù có tôn quý như thế nào đi chăng nữa thì người cũng không thể sánh ngang với hoàng tử. Nhưng ở trong nội đình này đây, tất cả mọi người đều biết rõ: Chỉ cần tân đế chưa đăng cơ thì Nam Cung Tĩnh Nữ vĩnh viễn là người tôn quý thứ hai, ngay cả người lúc trước được thánh sủng hậu đãi như Nhã Quý phi cũng khó có thể lay động nàng.
So với sự thịnh nộ lúc đến, tâm trạng Nam Cung Tĩnh Nữ khi rời đi rõ ràng là bất đồng.
Nam Cung Tĩnh Nữ ngồi lên kiệu liễn liền không nói một lời. Thu Cúc gọi hai lần nhưng nàng cũng không đáp, vì thế Thu Cúc bèn làm chủ: "Quay về Vị Ương cung."
Thân thể Tề Nhan thật sự có di chứng để lại, nhưng ngự y lại nói không chắc là do dịch bệnh gây ra.
Nếu chỉ có một vị ngự y nói vậy thì cũng liền thôi, nhưng ba vị ngự y giàu kinh nghiệm nhất Ngự Y viện đều bảo như thế, Nam Cung Tĩnh Nữ thật sự rất khó hiểu.
Dưới sự chất vấn không ngừng của Nam Cung Tĩnh Nữ, cuối cùng Vương ngự y cũng không dám khẳng định. Tuy trong lòng hắn đã có kết luận, nhưng thấy Trăn Trăn điện hạ để ý phò mã như thế, hắn cũng không dám khẳng định chắc nịch.
Vạn nhất hắn chẩn bệnh sai... Chẳng phải là tính mạng hắn sẽ gặp nguy hiểm sao?
Với tư tưởng không mong công lao, chỉ cầu không sai sót,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409639/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.