Nam Cung Tĩnh Nữ đang bí mật phê duyệt tấu chương trong thư phòng, còn Nam Cung Nhượng thì đang nghỉ ngơi ở tẩm điện.
Từ sau khi Nam Cung Tĩnh Nữ ngầm tiếp chưởng triều vụ, Tứ Cửu liền đi theo nàng. Tứ Cửu là người hầu trung thành và tận tâm, hắn đã phụng dưỡng Nam Cung Nhượng hơn bốn mươi năm, hiện giờ có mệnh lệnh của Nam Cung Nhượng, hắn bắt đầu dành hơn nửa thời gian của mình để đi theo Nam Cung Tĩnh Nữ.
Cho đến ngày nay, Nam Cung Tĩnh Nữ cũng đại khái hiểu được dụng ý của phụ hoàng, chỉ là nàng không tin rằng con đường này sẽ thành công. Rốt cuộc thì từ xưa đến nay đều là nam tôn nữ ti, nữ tử sao có thể làm hoàng đế được cơ chứ? Nói vậy, hẳn là phụ hoàng cũng hiểu rõ điều này, cho nên người mới sẽ làm thủ thuật che mắt, để nàng trộn lẫn vào triều đình.
Một thị vệ vội vàng đi trên đường, khi bước vào địa giới của Cam Tuyền cung, hắn bị các thị vệ khác chặn đường lại. Người nọ lấy một cái lệnh bài nhỏ từ trong lồng ngực ra, hai gã thị vệ chặn đường thấy vậy thì lập tức buông binh khí xuống, hành lễ: "Mời đại nhân."
Người nọ vẫn trầm mặc, hắn lướt qua hai gã thị vệ, rất nhanh đã biến mất ở chỗ ngoặt.
Có một vị nội thị rất trẻ đang canh giữ ở cửa chính điện Cam Tuyền cung, hắn chính là "nhi tử" của nội thị tổng quản Tứ Cửu. Nam Cung Nhượng thương Tứ Cửu vì hắn trung thành và tận tâm. Thấy Tứ Cửu không có con nối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409571/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.