Tựa đề của chương này dựa trên một câu thơ trong bài "Lưu Xuân Lệnh" của Vịnh Mai Hoa: "Nghe nói gió đông cũng đa tình". Câu thơ này miêu tả sự thất vọng của nhà thơ khi gió đông bị những bông hoa anh đào ở rặng tre giữ lại, không mang mùa xuân đến cho hoa anh đào tác giả muốn ngắm.
- --
Tề Nhan ngửa mặt nằm trên giường, đèn trong phòng đã tắt, nhưng nàng chẳng hề buồn ngủ chút nào.
Mấy ngày trước đây, nàng đã gặp mặt Nhị công tử của Công Dương phủ - Công Dương Hòe. Tuy cuối cùng Nam Cung Nhượng vẫn giao chức vị đó cho Lục Bá Ngôn, nhưng có Hình Kinh Phú tiến cử, Công Dương Hòe đã tìm được một công việc béo bở ở Hộ bộ, cuộc sống cũng khá dễ chịu.
Bản thân Công Dương Hòe là công tử khanh gia, có thêm một vạn lượng "hiếu kính", Hình Kinh Phú đã xem hắn như môn sinh của mình.
Công Dương Hòe nói với Tề Nhan, Trung thư lệnh đại nhân càng hy vọng hắn có thể "kế nghiệp cha". Làm quan viên ở lục bộ không quan trọng bằng chức Tông Chính tự Khanh, bởi vì đó là vị trí gắn bó chặt chẽ với công việc hoàng gia...
Vì muốn Tề Nhan hiểu rằng hắn không phải là hạng người vong ân phụ nghĩa, Công Dương Hòe đã nói cho nàng nghe rất nhiều chuyện trong triều.
Cũng nói những gì Hình Kinh Phú phân tích cho Tề Nhan: Sở dĩ bệ hạ giao chức vị đó cho Lục Bá Ngôn là vì người vẫn nhớ vài phần tình cũ ngày xưa. Thái uý đại nhân làm công thần khai quốc, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409541/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.