Tề Nhan dời mắt, nàng dùng ngón cái tay phải nhẹ chạm vào ngón trỏ của mình, trên đó là mấy vết thương vừa mới kết vảy.
Nàng đã chuẩn bị quà sinh thần cho Nam Cung Tĩnh Nữ khoảng một tháng trước. Ở công chúa phủ, vàng bạc châu báu chất thành núi, kỳ trân dị bảo cái gì cũng có, vì vậy nàng muốn đưa thứ gì đó đặc biệt cho nàng ấy.
Ngoại trừ cưỡi ngựa bắn cung ra, thứ nàng giỏi nhất chính là viết chữ, nhưng nghĩ đến chuyện mình đã "đưa" gần mười quyển sách cho nàng ấy, nếu tiếp tục đưa làm quà sinh thần thì...
Dù có nhắm mắt lại, nàng đều có thể tưởng tượng ra cảnh Nam Cung Tĩnh Nữ bĩu môi bất mãn. Tề Nhan nhớ rõ, vào sinh thần mừng Tiểu Điệp ba tuổi, nàng đã tặng muội muội một bức tượng gỗ hình con cún nhỏ. Tiểu Điệp vô cùng yêu thích, dù cho có đi ngủ thì cũng phải đặt tượng gỗ bên gối đầu, vì thế Ba Âm còn ghen tị, ồn ào đòi nàng khắc cho hắn một con.
Vì thế Tề Nhan mua mấy khối gỗ thô và công cụ tốt nhất, nhốt mình ở trong thư phòng bận bịu hơn nửa tháng. Gỗ thô bị điêu hỏng vài khối, tay nàng có tới mười mấy vết thương, mà lễ vật sinh thần cũng đã chuẩn bị xong.
Chỉ tiếc, sau này lại xảy ra nhiều chuyện, nếu nàng đã hạ quyết tâm xa cách Nam Cung Tĩnh Nữ thì đưa lễ vật như vậy không thích hợp.
Trước khi ra phủ, Tề Nhan ngồi ở trong thư phòng thưởng thức tượng gỗ của mình thật lâu, cuối cùng nàng vẫn đặt nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409534/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.