Tề Nhan vừa dứt lời, đám người lập tức reo hò, ngay cả giám khảo cũng không khỏi tán dương: "Hai vị công tử còn trẻ mà đã có học thức uyên bác như vậy thật khiến lão hủ bội phục. Mời tiến về phía trước!"
Cốc Phong chắp tay với giám khảo rồi đi đến lôi đài thứ tư, mà Tề Nhan lại ngừng ở đài thứ ba, liếc nhìn phía dưới một cái.
Trong biển người mênh mông, nàng liếc mắt một cái đã tìm thấy Nam Cung Tĩnh Nữ, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Nam Cung Tĩnh Nữ cũng nhìn Tề Nhan, dường như đôi mắt màu hổ phách của Tề Nhan được phủ một lớp sương mù mỏng, ngay cả Nam Cung Tĩnh Nữ cũng không biết đối phương có thật sự thấy rõ mình hay không.
Bởi vì Tề Nhan và Cốc Phong biểu hiện quá mức xuất sắc, thậm chí giám khảo không có nói: Chọn tiền thưởng hay là tiếp tục?
Ngoại trừ Tề Nhan, tất cả mọi người trong sân đều cho rằng hai người trên đài chắc chắn sẽ đi đến cửa tiếp theo, một đường xông thẳng đến lôi đài thứ năm rồi đấu với nhau như long như hổ, tranh đoạt trăm lượng bạc ròng gần mười năm không ai chạm tới.
Càng lúc càng có nhiều người tụ tập trước Thính Vũ lâu, không ít người bán hàng rong nghe nói năm nay có hai người xông qua cửa thứ ba, thậm chí bỏ mặc luôn cả chuyện làm ăn.
Bọn họ khiêng đòn gánh hoặc là đẩy xe tới, muốn thấy phong thái của hai người.
Dưới ánh nhìn của vạn người, Tề Nhan lại đi tới trước mặt giám khảo, hành lễ thật sâu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409487/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.