Dù vậy, nàng cũng không dùng mấy trò như cố ý đổ rượu đi. Tuy rằng rất khó nuốt, nhưng nàng vẫn uống từng hớp một, uống xong còn lật ngược bình rượu lại. Bình rượu rỗng tuếch, không còn thừa một giọt nào.
Tề Nhan ngồi quỳ ở bên cạnh Nam Cung Tĩnh Nữ, ánh mắt trầm như nước.
Ngay cả Nam Cung Liệt đều không khỏi vỗ tay tán thưởng: "Tiểu muội sảng khoái, mày liễu không nhường mày râu!"
Nam Cung Tĩnh Nữ mỉm cười xinh đẹp, nàng đặt bình rượu lên bàn, không nói nữa.
Nam Cung Liệt nhìn chằm chằm Tề Nhan, ánh mắt kia tràn ngập sự hung hãn, khiến Tề Nhan cực kỳ chán ghét.
Nam Cung Liệt không nói gì nữa, hắn đứng dậy đi đến bàn của Tam hoàng tử Nam Cung Vọng rồi ngồi xuống bên cạnh, huynh đệ hai người uống rượu nói chuyện vui vẻ.
Tề Nhan cầm một cái bánh gạo nếp tới: "Điện hạ ăn một miếng bánh ngọt lót dạ đi."
Nam Cung Tĩnh Nữ ợ một hơi rượu, nàng bắt lấy tay Tề Nhan, cúi người cắn lấy điểm tâm.
Đôi môi mềm mại nóng rực cọ qua ngón tay Tề Nhan, Tề Nhan rụt tay về, bàn tay giấu ở trong tay áo siết chặt.
"Điện hạ say."
Nam Cung Tĩnh Nữ dùng một tay chống cằm, một tay khác thì đang thưởng thức chung rượu rỗng: "Tửu lượng của bản cung rất tốt."
"Uống một chút thì được, mà say rượu thì thương thân. Điện hạ còn muốn ăn cái gì? Để thần hầu hạ người dùng cơm."
Nam Cung Tĩnh Nữ lại than nhẹ một tiếng, mím môi không có trả lời.
Tề Nhan tiến đến bên tai Nam Cung Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409479/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.