Trạng Nguyên lang mặc một cái áo choàng đỏ thẫm, trên đầu đội mão Trạng Nguyên, ngồi trên một con ngựa cao lớn được người phụ trách kéo đi. Hai tay hắn cầm lấy dây cương, cằm khẽ hất, mắt nhìn thẳng, hưởng thụ những lời ca ngợi và hâm mộ xung quanh mình.
"Là đại ca! Đại ca của ta là Trạng Nguyên!" Lục Trọng Hành vô cùng vui mừng, cầm lòng không đậu mà kêu lên.
Bảng Nhãn là một vị thiếu niên chưa đến hai mươi, hắn tùy ý kẹp lấy bụng ngựa, hai tay ôm quyền cảm tạ bá tánh bên đường, tư thái thả lỏng, mỉm cười xán lạn.
Nam Cung Tĩnh Nữ cảm giác được bàn tay lạnh lẽo đang nắm lấy tay nàng đột nhiên siết chặt, nàng lập tức nhìn theo ánh mắt Nam Cung Xu Nữ...
Nhưng chiều cao của hai tỷ muội vô cùng chênh lệch, hơn nữa Bảng Nhãn đứng gần với Thám Hoa, Nam Cung Tĩnh Nữ không cẩn thận liền nhìn lầm người.
Trong kỳ thi đình, Tề Nhan được khâm điểm là Thám Hoa lang. Lúc này, nàng vừa không ưu nhã như Lục Bá Ngôn, vừa không có tiêu sái như Công Dương Hòe.
Chỉ thấy thân thể nàng căng chặt, hai tay cầm chặt lấy dây cương, hai chân dùng sức kẹp vào bụng ngựa. Tuy con ngựa này đã được huấn luyện nghiêm chỉnh, nhưng nó cũng bị Tề Nhan làm cho xao động bất an, cái mũi không ngừng phát ra tiếng phì phì.
Tề Nhan nghe được thì vô cùng hoảng sợ, nàng hô nhẹ một tiếng, ôm lấy cổ của con ngựa.
Đám người vì thế mà cười nhạo nàng. Tề Nhan bị dọa đến, khuôn mặt trắng bệch lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409463/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.