Dục hỏa niết bàn ám chỉ hình ảnh Phượng hoàng lao mình vào ngọn lửa, tự mình thiêu rụi bản thân, hướng về chết mà sinh, sau khi bị thiêu đốt thì sẽ sống lại và trở nên bất tử.
- --
Đinh Dậu luôn do dự mãi, nhưng cuối cùng hắn vẫn quỳ trên bậc thang trước cửa người đeo mặt nạ, lắng nghe tiếng đàn du dương truyền ra. Đinh Dậu nín thở yên lặng chờ ở bên ngoài, đột nhiên tiếng đàn du dương uyển chuyển kia lại đột nhiên trở nên gấp rút, kèm theo tiếng gió lạnh gào thét, khiến cho Đinh Dậu rùng mình một cái.
Tiếng đàn đến tận đây thì bỗng im bặt, tiếng cười thê lương của người đeo mặt nạ lại vang lên, ngay sau đó là âm thanh đồ sứ vỡ tan. Đinh Dậu rụt cổ, hắn muốn lui xuống nhưng lại nhớ đến đôi mắt trống rỗng của A Cổ Lạp, vì thế cứ cắn răng, quỳ yên không nhúc nhích.
Mãi đến khi trong phòng an tĩnh lại, Đinh Dậu mới có dũng khí nói: "Chủ nhân, Đinh Dậu cầu kiến."
"Vào đi."
Đinh Dậu đẩy cửa vào, hắn rũ đầu thật cẩn thận, khắp nơi đâu đâu cũng có thể nhìn thấy mảnh sứ vỡ tan tành.
"Chuyện gì?"
Đinh Dậu nằm rạp trên mặt đất, dán cái trán xuống nền đất lạnh băng, trả lời: "Chủ nhân, A Cổ Lạp nhờ tiểu nhân tới hỏi một chút, khi nào thì chủ nhân để nàng trở về nhà?"
Người đeo mặt nạ cười lạnh một tiếng: "Tính ra, cũng đã đến lúc..."
Người đeo mặt nạ đưa cho A Cổ Lạp một con ngựa, cũng phái hai người hầu cường tráng và Đinh Dậu đưa nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409450/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.