Một canh giờ sau, quân sĩ U Châu mang một nhóm hòa thượng và mấy chục thi thể người áo đen xuống núi.
Quân sĩ U Châu ném thi thể người áo đen sang một bên, phó tướng quỳ gối trước mặt Nam Cung Tĩnh Nữ và đáp: "Bệ hạ, những thích khách này đều là 'hắc khẩu', mạt tướng vô năng, không thể giữ lại một người sống, xin bệ hạ giáng tội."
Nam Cung Tố Nữ giải thích: "Bệ hạ, 'hắc khẩu' là những sát thủ bị rút đầu lưỡi, trong kẽ răng có nhét một gói thuốc độc. Sau khi nhiệm vụ thất bại, bọn họ sẽ cắn nát gói thuốc độc đó, độc phát tử vong ngay tại chỗ."
Nam Cung Tĩnh Nữ: "Như thế dù cho bắt được người sống thì tác dụng cũng không lớn. Các ngươi mang hết thi thể bọn họ lên xe ngựa, giao cho Hình bộ xem có tra được manh mối gì không."
Quân U Châu: "Vâng."
Nam Cung Tĩnh Nữ quay đầu nhìn thoáng qua, liền trông thấy Nam Cung Xu Nữ ôm Tề Ngọc Tiêu vào lồng ngực, che kín đôi mắt đứa nhỏ này lại.
Nam Cung Tĩnh Nữ: "Nhị tỷ, ngươi dẫn Ngọc Tiêu lên xe ngựa chờ trước đi."
Nam Cung Xu Nữ gật gật đầu, bế Tề Ngọc Tiêu lên xe ngựa. Nam Cung Tĩnh Nữ lại tìm kiếm trong đám người, không ít triều thần đều rất chật vật, còn có vài vị bị thương, nhưng những gương mặt nàng quen thuộc vẫn còn đây, trong lòng nàng thoáng an ủi một chút: "Có từng nhìn thấy Lâm Giang Vương?"
Nam Cung Bảo chen ra khỏi đám người, gọi một tiếng "bệ hạ". Đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/2027770/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.