Mẫu tử hai người mặc trang phục cưỡi ngựa, chạy băng băng trên trang trại ngựa hơn nửa ngày.
Đã lâu Nam Cung Tĩnh Nữ không cưỡi ngựa nên không quen, ban đầu Tề Ngọc Tiêu vậy mà chiếm thế thượng phong. Nam Cung Tĩnh Nữ nhìn dáng vẻ đứa nhỏ này chạy băng băng trên đồng cỏ thì không khỏi cảm khái: Huyết thống trời sinh thật sự là thứ thần kỳ.
Tuy nàng cố ý bồi dưỡng Ngọc Tiêu, nhưng chưa từng mời sư phó dạy Ngọc Tiêu cưỡi ngựa, đứa nhỏ này có thể điều khiển ngựa thuần thục như vậy đều dựa vào sự nỗ lực của bản thân, hoặc phần nhiều là...huyết mạch thảo nguyên được trời ưu ái đang chảy xuôi trong thân thể nàng.
Trong lúc chơi đùa, Nam Cung Tĩnh Nữ cũng cùng Tề Ngọc Tiêu hàn huyên rất nhiều. Tuy Ngọc Tiêu thông tuệ hiểu chuyện hơn hài đồng cùng tuổi, nhưng rốt cuộc thì nàng cũng chỉ là một đứa trẻ, trong lúc trò chuyện rất nhanh Nam Cung Tĩnh Nữ đã biết được chuyện nàng muốn biết. Không ngoài dự đoán, đám cung nhân Minh Châu điện đó gian xảo xem thường chủ!
Có vài nô tài thường xuyên lấy cớ "đốc thúc" điện hạ dậy sớm đọc sách rồi tự tiện xông vào thư phòng và tẩm điện của Tề Ngọc Tiêu. Trước đây không lâu Nam Cung Tĩnh Nữ còn lo Tề Ngọc Tiêu bị bắt nạt nên mới ban thưởng, hơn nữa hài tử còn nhỏ như vậy, thường xuyên đổi tỳ nữ bên cạnh cũng không có lợi cho sự trưởng thành của nàng. Nói không chừng trong nội đình vẫn còn thế lực của công chúa tiền triều, lỡ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/2027758/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.