Sau khi có chung quan điểm về việc này, Nam Cung Tĩnh Nữ không có nhắc đến bất kỳ đề tài mẫn cảm nào nữa. Tề Nhan biết Nam Cung Tĩnh Nữ đang nỗ lực duy trì hiện trạng, vì thế nàng mang theo tình cảm phức tạp phối hợp với nàng ấy.
Tề Nhan không nghĩ mọi chuyện sẽ ra như vậy. Nam Cung Tĩnh Nữ mãi không muốn đối mặt với thân phận của nàng. Nếu không phải vì vị trí của nàng trong lòng Nam Cung Tĩnh Nữ quá mức quan trọng, quan trọng đến mức dân tộc khác biệt cũng không dao động được, thì nàng ấy cần gì phải như thế?
Tề Nhan có chút muốn khóc, nhưng nàng không thể rơi bất kỳ giọt nước mắt nào ở trước mặt Nam Cung Tĩnh Nữ. Nàng kiên định báo thù, trong quá trình ấy trải qua bao mạo hiểm, nhưng kết cục lại nhận hết chua xót...
Lời nói của Đinh Dậu vang vọng bên tai Tề Nhan: Sao ngươi phải chịu tội như vậy chứ? Nam Cung Nhượng đã là gỗ mục không thở được mấy hơi nữa, dù không động thì hắn cũng không sống được mấy ngày.
Khi đó, nàng không cho lời Đinh Dậu nói là đúng. Quanh quẩn trong đầu nàng là cảnh thảo nguyên bị huỷ diệt, còn có những gì Ba Âm đã trải qua, cùng với hình ảnh Nam Cung Nhượng hạ chỉ đào hố giết người thảo nguyên sau khi hắn lợi dụng xong bọn họ.
Từ khi đến Vị Quốc, Tề Nhan chưa bao giờ quên sứ mệnh của mình. Dù cho khi đó Nam Cung Nhượng chỉ còn một hơi tàn, nhưng nếu cứ để hắn nhắm mắt buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/2027706/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.