Jane
“Gượm đã” Lục Phi Trầm ngăn hai người đang lo lắng gặng hỏi ấy lại, đợi Sở Dương Băng dần bình tĩnh mới hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Sở Dương Băng quay đầu lại nhìn cửa phòng rồi mới thuật lại cảm giác bị theo dõi.
“Chẳng trách Clauris lại dán kín cửa bằng băng dán.” Cố Dịch An nghiêm túc nói.
Trình Kiến Nguyên đi đến cửa sổ sát đất nói: “Phát động manh mối, bởi vì cậu chạm vào rèm cửa mới xảy ra những chuyện này.”
Lục Phi Trầm ôm Sở Dương Băng vào lòng, vuốt lưng động viên tinh thần cậu.
Sở Dương Băng đã bình tĩnh lại nhiều, cậu cau mày nói: “Vậy nếu không làm thì sẽ không phát động những chuyện này. Nếu đây là một manh mối quan trọng, làm thế chẳng khác nào bỏ lỡ mất? Tôi phát động gì đó có tính là chuyện tốt không?”
“Có.” Lục Phi Trầm nói: “Đương nhiên là chuyện tốt, nhưng cũng rất nguy hiểm.”
Loại manh mối phát động thức này cũng giống như chơi game, nghĩa là sau khi hoàn thành việc giải mã một manh mối nào đó, sẽ xuất hiện một đoạn CG nội dung có liên quan đến manh mối đã giải để gây thêm tính kích thích cho trò chơi. Đổi lại thành trong sách, người tham dự câu chuyện cần làm một động tác mà một người đặc biệt nào đó đã từng làm, hoặc một việc chứa hàm nghĩa đặc thù nào đó, phát động một sự việc không rõ là ảo giác hay là chân tướng.
“Lý do cậu có thể phát động manh mối này có lẽ là vì Clauris cũng đã từng trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-tung-chi-thu/2374239/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.