Lùi lại phía sau giữ một khoảng cách nhất định, lúc này Kinh Thiên mới nhìn rõ người vừa xuất chiêu tấn công anh cứu Lương Thế Chuyên một mạng.
Hóa ra người ra tay cứu Lương Thế Chuyên lại là một cô gái. Người thiếu nữ này khuôn mặt thanh tú, tóc cột kiểu đuôi ngựa dáng người nóng bỏng. Trên người cô ta mang một bộ cẩm bào sang trọng, có thể thấy được xuất thân người này cũng là hàng con cháu thế gia. Đặc biệt ánh mắt cô ta nhìn Kinh Thiên không chút nào thiện cảm, thậm chí còn sắc lẹm, lạnh lùng khiến người khác sởn da gà.
Tuổi không quá lớn so với Kinh Thiên nhưng tu vi đã là Nhân vương cảnh thập nhị giai. Trên tay làm cầm theo một thanh trường thương màu bạc trông khá uy vũ.
“Không ngờ tuổi chỉ hơn ta một chút mà đã có tu vi bậc này. Thật đúng là không thể coi thường các thiên tài của thế giới này”. Kinh Thiên thầm nghĩ khi nhìn vào cô gái vừa xuất chiêu tấn công anh để cứu Lương Thế Chuyên.
Kinh Thiên cũng không nói gì, bởi anh biết sau đây sẽ là một màn giới thiệu hoành tráng của những người xung quanh về cô gái này. Bản thân anh cũng không có gì e ngại lắm, mặc dù tu vi linh lực của anh thấp hơn nhưng tu vi luyện thể của anh cũng đang ở đỉnh phong. Nếu chiến đấu cũng chưa biết thắng thua thế nào?
“Ngươi sao rồi?” Cô gái cầm cây thương cất tiếng oanh vàng hỏi Lương Thế Chuyên.
“Tuy bị thương nhưng đệ không sao. Nếu tỷ ra tay chậm một chút có lẽ đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thien/945079/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.