Chương trước
Chương sau
Lôi ra đống yêu đan bao gồm cả số yêu đan trấn lột được cùng với số yêu đan mà anh đã săn giết yêu thú cấp một trong thời gian qua, kiểm kê qua loa một chút. Kinh Thiên chọn ra hai viên yêu đan của yêu thú cấp một trung cấp và viên yêu đan của yêu dơi mặt quỷ. Đây là ba viên yêu đan cao cấp nhất mà anh có trong tay, số yêu đan còn lại Kinh Thiên dự định thanh lý hết đi kiếm thêm chút tiền tài.
Loay hoay một lúc Kinh Thiên cũng hoàn thành công việc của mình, chế tạo thành công ba viên lựu đạn yêu đan bao gồm hai viên lựu đạn yêu đan cấp một trung cấp và một viên lựu đan yêu đan cấp hai sơ cấp. Kinh Thiên vẫn còn một viên lựu đạn yêu đan của yêu thú cấp hai sơ cấp đã có từ trước, trong tay anh tổng cộng có bốn viên lựu đạn yêu đan để làm con bài phòng thân. Kinh Thiên tạm thời hài lòng với những gì hiện mình đang có.
Lại một ngày nữa sắp trôi qua, giờ cũng đã bắt đầu chuyển sang khuya, Kinh Thiên lại bắt đầu công việc nhàm chán hàng ngày của mình là tu luyện ‘Kinh Thiên Quyết’ trước khi nghỉ ngơi.
Vẫn như mọi ngày những vài võ luyện buổi sáng không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày của Kinh Thiên, nó như việc tập thể dục buổi sáng hàng ngày vậy. Sau khi luyện tập, tắm rửa sạch sẽ thay một bộ quần áo sạch sẽ mới, Kinh Thiên nói với Tiểu Bạch:
“Lão đại sẽ đi vào thành phố thăm quan một chút và giải quyết một số việc, ngươi có đi cùng không? Hay ngươi muốn ở lại trang viên?”
Tất nhiên là Tiểu Bạch không đồng ý ở lại trang viên một mình, mặc dù nó biết khi đi lại giữa thành thị của tu luyện giả thì nó phải chịu ở trong túi linh thú. Như vậy còn tốt hơn là ở lại cái trang viên bé tí xíu này mà chỉ một mình.
Thu Tiểu Bạch vào trong túi linh thú, nhét túi linh thú vào trong ngực, Kinh Thiên bắt đầu tiến vào trong trung tâm thành Vân Long. Khoảng cách từ ngoại vi thành Vân Long vào đến nội trung tâm của thành cũng tương đối xa, tuy nhiên với các tu luyện giả có bộ pháp thì việc di chuyển một quảng đường như vậy cũng không phải là quá khó khăn và cũng không mất bao nhiêu thời gian. Thành Vân Long chỉ có quy định cấm các vật thể bay chứ không cấm các tu luyện giả sử dụng kinh công hay những con vật cưỡi chạy trên mặt đất.
Trên đường tiến vào nội thành Vân Long Kinh Thiên bắt gặp rất nhiều những toán binh sĩ đi tuần.
“Lần trước vào thành thì số lượng binh sĩ đi tuần rất ít, lần này sao lại nhiều toán binh sĩ đi tuần vậy, và tần suất binh sĩ đi tuần cũng nhiều hơn. Không biết xảy ra chuyện gì nhỉ?” Kinh Thiên vừa đi vừa lẩm bẩm.
Không có câu trả lời Kinh Thiên cũng chẳng bận tâm lắm, suy cho cùng thì việc đó cũng chẳng liên quan đến mình. Tốt nhất là làm việc của mình, việc còn lại của thiên hạ để thiên hạ lo.
Chỉ mất một khoảng thời gian rất ngắn, Kinh Thiên đã vào được khu vực trung tâm của thành Vân Long. Khu vực trung tâm của thành là nơi rất sầm uất tập trung tương đối đông tu luyện giả, đặc biệt các đại gia tộc lớn nhất của thành Vân Long đều tập trung tại khu vực trung tâm này. Vào khu vực trung tâm Kinh Thiên lại thấy số lượng các nhóm binh sĩ đi tuần nhiều hơn khu vực ngoại vi. Điều này làm cho Kinh Thiên cảm thấy hơi ngạc nhiên, nhưng không có câu trả lời hơn nữa cũng không ảnh hưởng đến anh, nên cũng chẳng quan tâm lắm.
Giảm tốc độ và đi chậm lại để có thể xem xét các dãy phố được kỹ càng hơn, Kinh Thiên bắt đầu vừa đi vừa ngắm nghía thăm quan xung quanh. Nghé vào một cửa hàng thu mua linh dược linh tài, Kinh Thiên dự định thanh lý nốt những thứ không cần thiết để tích lũy ít linh ngọc.
“Ông chủ, số linh tài này ông có thu mua không?” Kinh Thiên đưa lên bàn quầy một số linh tài linh tinh mà anh không dùng đến, chủ yếu trong đó là yêu đan của yêu thú cấp một sơ cấp, và năm viên đan dược cấp một sơ cấp Hồi Linh Đan mà anh với luyện chế là có giá trị. Loại đan dược này Kinh Thiên không sử dụng vì anh đã có Phục Linh Đan rồi nên không cần giữ lại mấy viên đan dược loại này.
“Thu, thu chứ, Khách quan mời ngài lại đây ngồi làm chén trà nhạt, lão phu sẽ tính cho ngài cái giá công đạo”. Lão chủ cửa hàng vui vẻ và nhiệt tình chào mời khác hàng.
“Tất cả số linh tài này một trăm tám mươi linh ngọc hạ phẩm” Lão chủ cửa hàng sau khi kiểm kê số linh tài của Kinh Thiên nói.
“Được bán cho ông”. Kinh Thiên trả lời. Dù sao cũng kiếm một khoản nhỏ, vì có giữ lại số yêu đan này cũng chẳng giải quyết được việc gì.
Cộng khoản này với số linh ngọc trước trong tay Kinh Thiên cũng có hơn năm trăm viên linh ngọc hạ phẩm. Kinh Thiên dự định mua một ít linh tài luyện khí để luyện mấy cái trận bàn phục vụ cho trận pháp để anh có thể luyện tập trận pháp. Đặc biệt Kinh Thiên cũng muốn dư chút kiếm ít kim loại để thử luyện vài món binh khí xem trình độ luyện chế của mình như nào?
“Sao hôm nay số lượng binh sĩ trong thành tuần tra nhiều và tần suất cũng nhiều hơn mọi khi vậy? Ông chủ có biết có chuyện gì không?” Kinh Thiên nhận linh ngọc từ tay ông chủ thuận miệng hỏi.
“Ài, Lão cũng không biết có chuyện gì nữa? Chỉ thấy hai ngày hôm nay đột nhiên số lượng các đội tuần tra tăng lên và liên tục tuần tra cả ngày và đêm. Chỉ cần ai gây rối thôi là họ bắt trước sau đó nói chuyện phải trái sau. Khách quan cũng nên chú ý chút điểm này”. Ông chủ cửa hàng trả lời Kinh Thiên, tuy nhiên ông cũng chẳng biết lý do của chuyện này là gì?
“Được rồi, tôi sẽ chú ý, cảm ơn ông chủ”. Kinh Thiên cười nói lại tiếp tục đi dạo trong thành.
Đi lang thang trong thành phố cũng chẳng có mục đích gì rõ ràng, sau một lúc lòng vòng trong khu vực trung tâm Kinh Thiên dừng lại tại một cửa hàng, nói đúng hơn là một hội quán có tên ‘Đan các chi hội’.
Dừng lại ngẫm nghĩ một chút Kinh Thiên quyết định tiến vào trong Đan các chi hội. Một thiếu nữ trẻ có tu vi Nhân vương cảnh nhất giai tiến lại tiếp đón Kinh Thiên.
“Công tử, tiểu nữ có thể giúp gì cho công tử?” Nhân viên nhã nhặn, niềm nở chào hỏi Kinh Thiên.
“Ta muốn chứng nhận danh hiệu luyện đan sư thì cần phải làm gì?” Kinh Thiên hỏi.
Đan các chi hội trực thuộc Đan Các công hội là một tập hợp của một nhóm luyện đan sư đỉnh cao trên Lạc Hồng thế giới. Trụ sợ chính của Đan các công hội được đặt tại thánh vực, nơi đây tập trung nhưng đan đạo tông sư hàng đầu của Lạc Hồng thế giới. Cách thức tổ chức của Đan các có về cơ bản cũng có nhiều điểm tương đồng với các môn phải, nhưng cũng có nhiều điểm khác biệt. Đan các có chi nhánh ở hầu như khắp mọi nơi trên Lạc Hồng thế giới, chỉ có ở Ma Vực thì Đan Các không có chi nhánh hoạt động. Các chi nhánh đều được phân cấp từ tổng hội trở xuống, các chi nhánh nhỏ trong một khu vực sẽ chịu sự quản lý của chi nhánh cấp cao hơn quả lý cả một vùng được phân chia. Như chi nhánh Đan các công hội của thành Vân Long sẽ trực thuộc quản lý của chi nhánh tổng bộ đặt tại thủ đô của Cửu Long quốc thành Hoàng Long.
Hoạt động của Đan các và các chi nhánh của nó chỉ chủ yếu tập trung vào đan dược và dược tài. Đan các cũng kinh doanh các loại đan dược, dược tài đây là nguồn thu chính của Đan các. Ngoài ra các đan sư của Đan Các chi nhánh sẽ nhận luyện chế những loại đan dược đặc thù, hoặc những loại đan dược theo yêu cầu của khách hàng. Đan các cũng là nơi cung cấp chứng nhận các cấp bậc luyện đan cho các đan sư có nhu cầu chứng nhận để khẳng định tên tuổi của mình. Việc đan các chứng nhận cấp độ luyện đan của tu luyện giả không có nghĩa là đan sư đó nghiễm nhiên sẽ trở thành người của đan các.
Trong giới luyện đan sư cơ bản sẽ chia làm nhóm luyện đan sư về mặt hình thức đó là đan sư của Đan các và đan sư không phải là người của Đan các. Các đan sư khi trở thành đan sư của Đan các sẽ có được rất nhiều quyền lợi, nhiều ưu đãi và cơ hội phát triển trong luyện đan rất lớn như: Được các đan sư cấp cao hơn chỉ điểm hay nhận làm đồ đề đào tạo và tiếp cận những đan phương, phương pháp luyện đan bí truyền… Được đan các bảo đảm về an toàn và vị thế trong giới tu luyện giả… Bởi Đan các tập trung những luyện đan sư giỏi nhất của cả Lạc Hồng thế giới nên họ nắm trong tay những bí phương, tài nguyên luyện chế những loại đan dược đặc thù. Đặc biệt những tên luyện đan sư đa phần đều điên điên, khùng khùng nên chẳng ai muốn chọc cái tổ ong vò vẽ này. Bởi đã là tu luyện giả thì ai nói mình không cần đến đan dược, ai dám nói mình sẽ không bao giờ bị thương cần phải nhờ đến đám thần kinh không ổn định này. Hơn nữa Đan các có lực hiệu triệu trong giới tu luyện giả rất lớn, chỉ cần họ đưa ra thông báo hoặc đưa ra những điều kiện này kia thì có hàng tá tu luyện giả sẵn sàng bán mạng cho họ. Tất nhiên để trở thành một phần tử của Đan các thì không phải dễ dàng chút nào, cho dù có là đan sư đi nữa thì cũng chưa chắc trở thành người của Đan các.
Nhóm đan sư thứ hai là nhóm đan sư không thuộc đan các, họ có thể là đan sư tự do hay còn gọi là tán tu, họ cũng có thể là các đan sư của một gia tộc hay môn phái nào đó… Những đan sư này tuy không nhận được quyền lợi của Đan các nhưng khi đã được Đan các chứng nhận là luyện đan sư thì họ cũng sẽ có chút quyền lợi đi kèm. Như mua linh dược hoặc đan dược từ Đan các với giá ưu đãi hơn, được tham gia các cuộc thi mà Đan các tổ chức. Tất nhiên phần thưởng của các cuộc thì thì luôn luôn hấp dẫn và hậu hĩnh. Ngoài ra khi đã có chứng nhận luyện đan sư thì một phần nào đó cũng dây mơ rễ má với Đan các nên trong trường hợp bị đuổi giết hoặc gặp bất bình thì đan sư đó có thể đến các chi hội của Đan các nhờ giúp đỡ. Riêng cái này về luật thì như vậy nhưng những người đứng đầu các chi hôi có ra mặt giúp đỡ không thì lại là chuyện khác.
Đây cũng là lý do mà Kinh Thiên muốn tìm cho mình một chứng nhận luyện đan sư. Bởi anh hiện tại đang thân cô thế cô, không có một thế lực nào hậu thuẫn sau lưng, nên sẽ rất khó khăn trong hoạt động ở thế giới này. Dù sao có chút gì đó làm vốn cũng sẽ tốt hơn, ít nhất công khai sẽ ít có người tìm anh gây phiền phức, còn trong tối thì không ai nói trước được. Và dĩ nhiên những tin tức này cũng được anh tìm hiểu từ trước do vậy nên khi bắt gặp Đan các chi hội thì anh liền muốn thử sức xem thế nào.
“Công tử muốn lấy chứng nhận luyện đan sư cấp một?” Thiếu nữ tiếp đón Kinh Thiên tròn xoe đôi mắt ngạc nhiên hỏi lại Kinh Thiên.
“Ta không thể lấy chứng nhận sao? Hay muốn lấy chứng nhận phải có điều kiện gì?” Kinh Thiên hỏi lại cố tiếp viên (nhân viên tiếp đón nhé, đừng hiểu lầm.)
“Không có gì, tiểu nữ chỉ buột miệng hỏi thế thôi. Nếu công tử muốn chứng nhận cấp bậc luyện đan sư thì bước đầu tiên là khai báo thông tin và cấp độ công tử muốn chứng nhận. Ở chi hội này chúng tôi chỉ có thể chứng nhận được đan sư cấp một mà thôi. Còn muốn chứng nhận đan sư cấp cao hơn thì công tử phải đến Hoàng Long thành, ở đó chi hội có thể chứng nhận đến đan sư cấp ba”. Thiếu nữ giải thích cho Kinh Thiên biết một số thông tin.
“Tiếp đó công tử sẽ phải vượt qua bài kiểm tra của Đan các tùy theo cấp độ mà công tử muốn chứng nhận. Bài kiểm tra cũng rất đơn giản, công tử phải luyện chế được ít nhất hai loại đan dược ở cấp độ mà công tử muốn chứng nhận. Đan sư cấp một sơ cấp thì sẽ luyện chế hai loại đan dược cấp một sơ cấp, đan sư cấp một trung cấp thì luyện chế hai loại đan dược cấp một trung cấp…” Thiếu nữ tiếp tục giải thích cho Kinh Thiên hiểu.
“Ngoài ra bài kiểm tra của công tử sẽ có đan sư cấp cao hơn giám giát để đảm bảo tính trung thực và có người làm chứng cũng như từ đó chứng nhận cho công tử. Do vậy thời gian thực hiện bài kiểm tra của công tử sẽ được sắp xếp khi có Đan sư của đan các rảnh rỗi”. Thiếu nữ tiếp tục nói.
“Bây giờ công tử khai vào bản đăng ký này các yêu cầu của công tử. Tiểu nữ sẽ liên hệ với quản lý và chấp sự của Đan các xem có sắp xếp cho công tử chứng nhận đan sư ngay bây giờ không, hay một lúc nào đó sẽ có thông báo chi tiết cho công tử”. Thiếu nữ tiếp tục nó và đưa một mẫu tờ khai cho Kinh Thiên đề nghị anh điền các thông tin mà mình yêu cầu vào trong đó.
Trên mẫu tờ khai cũng chẳng có nhiều thông tin chỉ có vài thông tin cần thiết để khai là tên, đề nghị chứng nhận cấp bậc đan sư, hai loại đan dược muốn luyện chế để chứng nhận, linh dược tự chuẩn bị hay nhờ Đan các chuẩn bị giúp.
Kinh Thiên nhanh chóng điền các thông tin cơ bản lên tờ đề nghị chứng nhận, cấp bậc đan sư đề nghị chứng nhận là đan sư cấp một sơ cấp, đan dược luyện chế là Hồi Linh Đan và Hồi Huyết Đan, linh dược và linh tài thì sẽ đề nghị Đan các chuẩn bị hộ.
Cầm lại tờ đơn đề nghị trên tay thiếu nữ phục vụ nhìn lướt qua tờ đơn và nói với Kinh Thiên:
“Công tử, ngài cần nộp một trăm bốn mươi linh ngọc hạ phẩm. Trong đó một trăm linh ngọc hạ phẩm là phí chứng nhận đan sư cấp một sơ cấp, bốn mươi linh ngọc hạ phẩm là nguyên liệu chuẩn bị cho ngài luyện đan”.
Mỗi loại đan dược mà Kinh Thiên dự định luyện chế để chứng nhận đan sư cấp một sơ cấp đều được chuẩn bị ba phần nguyên liệu, mỗi luyện đan sư sẽ có ba lần cơ hội để luyện chế một loại đan dược.
Kinh Thiên thanh toán số tiền lệ phí để chứng nhận luyện đan sư, sau đó ngồi ngoài sảnh của Đan các chi hội đợi.
“Đan sư là một nghề một vốn bốn lời a. Sau này có lẽ dành nhiều chút thời gian luyện đan mới được”. Kinh Thiên thầm nghĩ.
Đúng vậy chỉ có hai mươi linh ngọc hạ phẩm cho ba phần nguyên liệu luyện Hồi Linh Đan cấp một sơ cấp. Một viên đan dược Hồi Linh Đan cấp một sơ cấp trung phẩm có giá năm linh ngọc hạ phẩm, một viên Hồi Linh Đan cấp một sơ cấp thượng phẩm có giá sáu linh ngọc hạ phẩm, nếu là đan dược tuyệt phẩm hoặc cực phẩm thì giá còn cao hơn. Như bình thường số lượng đan thành và chất lượng ra lò đan dược của Kinh Thiên với tiêu chuẩn là hai viên đan dược Hồi Linh Đan cấp một sơ cấp thượng phẩm và ba viên đan dược cấp một sơ cấp trung phẩm thì tiền bán đan dược cũng được đến hai mươi bảy viên linh ngọc hạ phẩm. Cho dù ba lần luyện đan chỉ có một lần thành công còn hai lần thất bại thì cũng đã có lãi. Còn nếu tỷ lệ thành công cao hơn hai lần thành công trong ba lô nguyên liệu thì lợi nhuận có thể lên hơn gấp đôi. Đây thực sự là con số làm ăn hết sức hấp dẫn đối với Kinh Thiên hiện tại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.