Vừa mới hạ gục con Ngân Huyết Dúi xong còn chưa kịp phân giải và xử lý xác con yêu thú cấp một. Lúc này từ trong rừng đi ra hai tu luyện giả đều là Nhân vương cảnh nhất giai. Một người dáng mập mạp hai mắt tí hí, híp cả lại, người còn lại thì dáng người dong dỏng cao, khuôn mặt như mặt ngựa. Cả hai người đều là tán tu, tuổi cũng khá lớn khoảng gần ba mươi tuổi. Cả hai nhìn thấy Kinh Thiên đứng cạnh xác con Ngân Huyết Dúi thì mắt sáng lên và nói. 
“Này tiểu tử, mau rời đi để lại xác yêu thú và túi trữ vật của ngươi, tha cho ngươi một mạng. Hôm nay lão tử vui vẻ không muốn giết người”. Tên mập béo nói và phất tay với Kinh Thiên. 
Ngay khi vừa giết xong Ngân Huyết Dúi Kinh Thiên đã phát hiện ra có người tiến đến thông qua linh thức và linh giác của mình. Đó cũng chính là lý do mà Kinh Thiên chưa cất đao di vẫn chỉ đứng cạnh xác con Ngân Huyết Dúi. 
“Ta phải mất rất nhiều công sức mới có thể giết được nó. Các ngươi định ăn cướp sao?” Kinh Thiên xoay người cười nói. 
Khi cả hai đến gần thì tinh thần của Kinh Thiên cũng thả lỏng hơn rất nhiều vì Kinh Thiên nhận ra cả hai tu luyện giả này có tu vi Nhân vương cảnh nhất giai. Nếu gặp phải tu luyện giả Nhân vương cảnh ngũ giai trở lên có lẽ Kinh Thiên nhanh chóng thu con Ngân Huyết Dúi này vào trong túi trữ vật và bỏ chạy, việc phân giải và xử lý thân thể yêu thú sẽ làm sau. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thien/944985/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.