Động phủ đơn giản cũng chẳng có gì đặc biệt. Giống như động phủ lần trước Kinh Thiên tiến vào dưới đáy vực. Bên trên bề mặt các vật dụng, dưới sàn nền phủ dày một lớp bụi, đã trải qua quá nhiều tuế nguyệt nơi này không có ai ở cả. 
Kinh thiên để ý thấy Khúc Ngọc Yến rất cẩn thận dò xét từng bước đi trong động phủ. 
“Sao cô rón rén vậy. Cửa mở rồi thì cứ thẳng tiến vào trong thôi”. Kinh Thiên ngây ngô nói. 
Khúc Ngọc Yến quay người nhìn Kinh Thiên như nhìn một sinh vật lạ từ trên trời rơi xuống. Mà đúng thật, Kinh Thiên thì từ thế giới khác xuyên qua. Còn phần ký ức có ở thể giới này thì chỉ là một tên nhóc con mười lăm tuổi, sống ở vùng hẻo lánh, có biết cái quái gì đâu. 
“Ngươi chưa bao giờ thám hiểm động phủ của những cường giả để lại à?” Khúc Ngọc Yến hỏi lại. 
Kinh Thiên định nói tôi đã từng vào một động phủ như thế này. Nhưng sau cùng anh lại không nói gì, chỉ đưa tay gãi đầu cười ngây ngô. 
“Thường thì trong động phủ của các cường giả sẽ để lại rất nhiều cơ quan, bẫy rập. Nếu không cẩn thận có thể sẽ vạn kiếp bất phục. Ngươi nhớ lấy, nếu sau này có cơ hội tiến vào động phủ thì phải hết sức cẩn thận. Giờ thì yên lặng đi theo phía sau ta”. Khúc Ngọc Yến nói. 
Khúc Ngọc Yến ghi nhận công lao tìm được cửa vào của động phủ nên nhắc nhở Kinh Thiên vài câu. Với tính tình lạnh như băng của cô thì cô thường lười nói chuyện. 
Loading... 
Thực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thien/944981/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.