Vào buổi sáng ngày hôm sau Kinh Thiên lại tiến vào trong rừng để tìm kiếm linh dược và săn ít hoang thú để kiếm chút ít linh ngọc. Chỉ có điều khác biệt là lần này Kinh Thiên quyết định tiến vào sâu hơn một chút so với những ngày trước. Vì khu vực phía bên ngoài của rừng rậm, gần với Trấn Quy Phong tuy rằng an toàn nhưng cũng không có nhiều linh dược, linh thảo hay những tài nguyên gì quý hiếm cả. Hơn nữa những thứ có thể thu hoạch được đa phần cũng bị Kinh Thiên và những tán tu tự do như anh thu hoạch đến cạn kiệt. Lần này Kinh Thiên quyết định tiến vào sâu hơn vào trong sơn mạch để thử vận may. 
Trong Trấn Quy Phong đa phần là những tán tu cấp thấp, tiềm lực và tiềm năng hạn chế. Họ không thuộc môn phái hay gia tộc nào cả, không có bối cảnh gì, nên họ chọn về chốn hẻo lánh như Trấn Quy Phong để sinh tồn. Do đó Trấn Quy Phong tương đối yên bình và ít có cạnh tranh chém giết. Đây cũng là lý do mà cha mẹ của Kinh Thiên chọn Trấn Quy Phong làm nơi dừng chân tu luyện. Chính vì thế mà tầm hoạt động của các tán tu trong Vân Lĩnh sơn mạch cũng không rộng, bởi vì đều là tu luyện giả có tu vi thấp nên chẳng mấy ai dám vào sâu bên trong sơn mạch. Hơn nữa Trấn Quy Phong lại nằm phía rìa bên ngoài cùng của Vân Lĩnh sơn mạch nên cũng ít có hoang thú, hay yêu thú sinh sống, cũng vì vậy có ít tài nguyên để khai thác. 
Buổi sáng loanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thien/944977/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.