Edit+beta: LinhLan601
Xế chiều hôm đó, mang theo sự thất vọng của mọi người, "Diệu thủ thần y" Thương Lam và nữ tử thần bí, cùng nhau ly khai khỏi thành Phượng Dương.
Cho đến tận khi bọn họ đã rời đi, những người ở đây vẫn còn thảo luận, rốt cuộc nữ tử thần bí kia đến tột cùng là thần thánh phương nào?
Đoàn xe của Quý Huyền Ca thi thoảng mới dừng lại nghỉ ngơi bên đường. Đã đi hơn hai mươi ngày, hiện giờ chỉ còn có hai ba ngày nữa là sẽ tới kinh đô, thành Triêu Dương.
Mà chiếc xe ngựa phía trước, bên ngoài lộ ra dấu hiệu hoàng gia được thêu bằng tơ vàng chỉ bạc, khiến người đi đường nhanh nhẹn tránh sang hai bên. Tốc độ của đoàn xe vì vậy mà nhanh hơn không ít.
Huyễn Kỳ cưỡi ngựa dẫn đường. Bóng lưng dày rộng phảng phất như đem đến cảm giác an tâm vô hạn.
Người đánh xe chính là Nguyệt Cầm, ngồi bên cạnh là Thương Tiểu Lê. Theo lẽ thường, vốn dĩ là Thương Tiểu Lê đánh xe, nhưng khi ấy Nguyệt Cầm lại nhẹ nhàng cự tuyệt với lý do là: "Xe ngựa của tiểu thư, không thể mượn tay người khác."
Thương Tiểu Lê chỉ đành ngồi vào một bên. Hắn không dám nhìn Nguyệt Cầm. Vết sẹo trên mặt Nguyệt Cầm làm cho đáy lòng hắn cảm thấy sợ hãi.
Bên ngoài ánh mặt trời chiếu gay gắt, bên trong xe ngựa lại là một mảnh lạnh lẽo.
Mọi đồ vật trong xe được phủ loại kim tàm ti tốt nhất, bốn đỉnh trong góc xe ngựa đều treo những chiếc bình tứ giác kỳ quái đựng các khối băng trong suốt. Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-the-doc-hau-ac-lang-thieu-day-do/263273/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.