“Sao lại vô dụng? Nếu như không phải con không chịu kết hôn với Khả Tâm thì sao sẽ vô dụng!” Tiêu Hàn nghe con trai nói vậy, lại bắt đầu nhắc chuyện cũ.
Tả Thần An mặt xụ xuống vẻ mặt khó coi, muốn nói cái gì, lại nhịn xuống.
“Nếu như mắt của Khả Tâm thật không thể khôi phục lại thị lực, chúng ta làm sao có thể phụ lòng người ta! Mấy năm nay, tình cảm Khả Tâm đối với con luôn một lòng, nói trắng ra là, lần này nó bị mù, thật sự là do con nhóc họ Hạ kia có lỗi, mẹ sợ đến sau này lòng con cũng không an tâm nha……” Tiêu Hàn thấy anh không lên tiếng, nói trầm trọng thêm.
Rốt cuộc Tả Thần An cũng không thể nhịn được nữa, nặng nề nói, “Nếu như cô ấy không còn cách nào khôi phục thị lực, con sẽ lấy đôi mắt mình bồi thường cho cô ấy, được rồi chứ?”
“Con…..” Tiêu Hàn á khẩu không trả lời được, cuối cùng chỉ nói một câu “Thật là làm mình tức chết mà!” để chấm dứt.
Cuộc trò chuyện của hai mẹ con bị chấm dứt như vậy, mặt Thần An như bị phủ một lớp mây đen, mắt Diệp Khả Tâm bị thương anh có trách nhiệm, anh không phủ nhận, nhưng nếu lấy trách nhiệm này dính lên chuyện hôn nhân, vậy thì thật không được! Tiêu Hàn bị lời nói ác độc thốt ra từ miệng con trai làm cho kinh hoảng không dám nói lung tung thêm nữa, một đường im lặng đến Vân Hồ, Tiêu Hàn còn chần chờ như muốn nói gì, ngồi nán lại trên ghế một lát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thanh-tam-thieu-ong-xa-go-cua-luc-nua-dem/2052618/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.